Tuổi
già biết hưởng thú nhàn thơi
Được
thế là hơn nhất ở đời.
Mộng
ước phồn hoa miền lận đận
Mơ
màng danh lợi cuộc chơi vơi.
Trăm
năm rồi nữa theo về đất
Vạn
sự là thôi trả lại trời.
Nhân
thế thoảng qua dường cõi mộng
Đâu còn cao thấp chuyện hoài hơi.
NGUYỄN
KHẮC KHOAN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét