Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2020

Tình Xứ Nghệ

(Lộc lư ngũ bộ)

 


1.

Lữ khách dừng chân chẳng muốn rời

Lưng chiều thả bước ngóng trăng lơi.

Dòng Lam nước quyện thuyền say lướt

Đỉnh Quyết thông đàn gió dạo chơi.

Đất dưỡng nhân tài nuôi chí cả

Đời ươm nghĩa trọng ướp sen ngời.

Anh hùng áo vải xây lầu điện

Xứ Nghệ thâm tình lửa mãi khơi.

 

2.

Ân tình quê Bác mạch nguồn khơi

Lữ khách dừng chân chẳng muốn rời.

Sáo vọng đồi Chung nghe lả lướt

Mây lồng đỉnh Huệ nhớ chơi vơi.

Hai vai gánh nặng hình sông núi

Chín khúc in sâu nghĩa biển trời.

Bão lửa tôi rèn nên dáng Nghệ

môn thỏa chí mãi xuân thời.

 

3.

“Nghệ Tĩnh mình thương” thắm biển trời

Đây miền Ví Giặm những đầy vơi.

Thi nhân dạo bút không hề cạn

Lữ khách dừng chân chẳng muốn rời.

Hát Vải ngân dài bay vạn chốn

Ca Trù trải rộng đến ngàn nơi.

Nam Đàn đất mẹ vầng trăng tỏ

Nghĩa nặng tình sâu đẹp mỗi lời.

 

4.

Quê mình bạn đến thỏa lòng chơi

Đất rộng rừng xanh cảnh biếc trời.

Mấy thuở câu hò xây nghĩa thắm

Bao mùa điệu ví dệt tình tươi.

Tao nhân giục bước đâu nề mỏi

Lữ khách dừng chân chẳng muốn rời.

Đã nguyện chung đường luôn hết sức

Cho dù bão tố cũng nào lơi.

 

5.

Cổ Mộ dù xa vẫn gọi mời

Quê mình đón bạn giữa chiều vơi.

Đường thi xướng họa hồn tươi trẻ

Lục bát giao lưu nghĩa sáng ngời.

Rộn rã Làng Sen bài hát gợi

Êm đềm Cửa Hội tiếng hò lơi.

Thành Vinh mới gặp bao niềm nhớ

Lữ khách dừng chân chẳng muốn rời.

 

TP Vinh, 06-8-2019

* Bài thơ do 5 người (trong ảnh) sáng tác theo thứ tự: 1- Nguyên Xuân; 2- Hà Lam Thủy; 3- Mnh Trng Kỷ; 4- Lê Văn Thông; 5- Nguyễn Minh Thư.

Ảnh: Từ trái qua phải: Lê Văn Thông – Nguyên Xuân – Mạnh Trọng Kỷ – Nguyễn Minh Thư – Hà Lam Thủy.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét