(Lộc lư ngũ bộ)
1.
Lữ
khách dừng chân chẳng muốn rời
Lưng
chiều thả bước ngóng trăng lơi.
Dòng
Lam nước quyện thuyền say lướt
Đỉnh
Quyết thông đàn gió dạo chơi.
Đất
dưỡng nhân tài nuôi chí cả
Đời
ươm nghĩa trọng ướp sen ngời.
Anh
hùng áo vải xây lầu điện
Xứ Nghệ thâm tình lửa mãi khơi.