Đối
diện cùng ta với chính mình
Nghe
dường văng vẳng những hồi kinh.
Vén
màn sương lạnh nhìn trăng ảo
Khép
mối tơ sầu giữ trí minh.
Chỉ
muốn lặng tìm nơi vắng vẻ
Để
rồi buông bỏ chốn phồn vinh.
Văn
thư nghiền ngẫm gương hiền triết
Học đắc nhân tâm vẹn nghĩa tình.
HOA
TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét