Bảy chục xuân chưa
phải đã già
Dẫu rằng đời sống
lắm phong ba.
Ngược xuôi trăm chốn
không bờ bến
Lăn lộn nghìn nơi
chẳng đất nhà.
Bốn mốt bắt đầu
nên sự nghiệp
Sáu mươi ổn định
thoát can qua.
Tuổi cao nhưng chí
luôn kiên định
Thể dục, thơ ca – hóa giải già.
Tuổi đã bảy mươi,
tác chẳng già
Việc đời, việc đạo,
việc quê nhà.
Siêng năng hành
thiện – tâm từ
ái
Tích cực tu nhân –
dạ vị tha.
Mong được đáp đền ân
phụ mẫu
Ước luôn tu dưỡng đức
ông bà.
Mến thương vạn vật,
yêu nhân loại
Sống có ích cho Tổ
quốc mà.
Sống có ích cho Tổ
quốc mà
Lánh xa cờ bạc thói ta bà.
Chăm lo học hỏi – lòng nhân ái
Quyết chí luyện rèn
– ý vị tha.
Dạy dỗ cháu con yêu
đất nước
Khuyên lơn bè bạn
mến quê nhà.
Sao cho xứng đáng
người cao tuổi
Ích quốc lợi dân mới
gọi “già”.
LÊ
VIẾT VĨNH (Xuyên Mộc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét