Đứng đầu cơ nghiệp
của nông gia
Được tiếng rằng ta
quý nhất nhà.
Đến vụ ách mang trầy
tím cổ
Xong mùa rơm hẩm gặm
xù da.
Sống thời cam chịu
cày trưa tối
Chết lại phơi thây
quán chợ xa.
Mãn kiếp vì đời ân
oán trả
Tù và “ai rúc” – xoáy hồn ta.
HỮU
CẦN
( Biên Hòa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét