Một
khoảng trời xuân bút đợi chờ
Hương
đồng phản phất quyện hồn thơ.
Chắt
chiu từng giọt sương giăng ngọc
Trăn
trở bao ngày kén nhả tơ.
Mái
tóc thu xưa dù trắng bạc
Con
đường tình cũ vẫn xanh mơ.
Rẽ
hoa đi giữa mùa thương nhớ
Lòng bỗng bâng khuâng đến thẫn thờ.
VẠN
LỘC (Đà Nẵng)
hay quá
Trả lờiXóa