Thực tại bỗng dưng hóa ảo mờ
Tay ngà nhè nhẹ chạm dây tơ.
Ngờ đâu cảm hứng tràn cung bậc
Mới biết âm thanh ngập bến bờ.
Nâng khúc cầm xưa rung điệu lý
Ru tình duyên cũ động cơn mơ.
Ô hay! Tất cả là sương khói
Hạt bụi bên đường cũng ngẩn ngơ!
VẠN LỘC
hay quá đi
hay quá đi
Trả lờiXóa