(Tung hoành trục khoán)
“Người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ...”
(“Những
giọt lệ” – Hàn
Mạc Tử)
Người
ở nơi xa cách bến bờ
Đi
hoài để lại những đêm mơ.
Một
thân một bóng bồn chồn ngóng
Nửa
chiếu nửa chăn thấp thỏm chờ.
Hồn
vẫn phiêu diêu cùng điệu nhạc
Tôi
thành lạc lõng với vần thơ.
Mất
rồi những cảnh vui đàm đạo
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ...