Bài xướng:
Thơ mình
“Văn là
Người, Thơ là Tình, Hoa là đẹp”
Thơ mình
chẳng xứng bậc thi nhân
Chỉ dám
hòa chơi có hạn vần.
Nhặt tám
câu đề còn vẫn sạn
Tìm năm
vận họa thấy chưa cân.
Nhìn lên
kệ sách dư ngàn quyển
Điểm lại
hồn văn thiếu mỗi phần.
Dẫu chẳng
hơn người cao trí luận
Không đành bán chữ để cầu thân...!