Bài xướng:
Trăng
Vạn
vạn năm trôi cũng chửa già
Yêu
thì gọi Nguyệt mến kêu Nga.
Ngày
nhìn mảnh dẻ cong thân liễu
Bữa
thấy tròn vo sáng mặt ngà.
Lắm
rẫy nuôi trâu rồi mướn cuội
Dư
vườn cấy lúa đặng trồng đa.
Chồng
con chẳng bận kiêu sa thế
Để mặc nhân gian ngưỡng mộ à…!