(Tung hoành trục khoán)
“Dẫu có bạc vàng trăm
vạn lạng
Không bằng kinh sử một
vài pho.”
Dẫu đời lắm hẻ hám quan to
Có đủ sách xưa chẳng biết dò.
Bạc nén... đi xa rồi cũng bỏ
Vàng cân... lúc chết nỏ mang cho.
Trăm điều mơ mộng rồi đâu thấy
Vạn ý cầu mong chỉ mẫm mò.