Làm ăn vốn liếng
chẳng cần lo
Cứ đến vay tiền cụ Chúa Kho(*).
Mướn lễ cầu mơ ban
lộc lớn
Thuê người khấn mộng
phát tài to.
Có tay trúng số cười
ra bạc
Nhiều kẻ sai cơ
khóc mất bò.
Nỗi khổ oan danh “bà nặng lãi”
Cò nhà nặng túi khoản tiền “bo”.
Làm ăn vốn liếng
chẳng cần lo
Cứ đến vay tiền cụ Chúa Kho(*).
Mướn lễ cầu mơ ban
lộc lớn
Thuê người khấn mộng
phát tài to.
Có tay trúng số cười
ra bạc
Nhiều kẻ sai cơ
khóc mất bò.
Nỗi khổ oan danh “bà nặng lãi”
Cò nhà nặng túi khoản tiền “bo”.
Đền Trần(*) khai ấn tháng đầu xuân
Giờ Tý, Mười
Lăm,
nhất nhật lần.
Xe đến xe chờ nêm
kín bãi
Người ngồi người đứng
chật đầy sân.
Chẳng thưa “khứa lậu” mua bùa ẩn
Không ít “cò gian” bán sắc thần.
Đức Thánh bây giờ
mà sống lại
Coi chừng... Ối kẻ chẳng còn chân...!
Một mình... xem bói buổi đầu xuân
Dẫu chẳng tin đâu... thử một lần...!
Thầy phán tung xu tìm số quẻ
Người coi mở ví đặt tờ ngân.
Lời gieo “hạn nặng” rung trời đất
Lễ giải “mâm cao” động thánh thần.
Kính cận vừa đeo rơi xuống... mất...
Sờ hoài chẳng thấy – Kính bên chân!
Quyết chẳng mua
mai chẳng sắm đào
Hoa nhà đón Tết cũng
đâu sao...
Đai châu vươn nụ
vài giò... gọi
Hồ điệp đơm bông mấy
gốc... chào.
Chưa hẳn cây nhà
không lịch lãm
Chắc gì cảnh chợ đã thanh tao.
Công sức sớm chiều... vui thành quả
Bất tận cùng xuân những ngọt ngào.
Tết kiệm nhưng mà vẫn “máu”
sang
Hàng Tây thứ thiệt mốt thời trang.
Gà rừng xứ Lạng quay mềm cánh
Ghẹ biển vùng Thanh hấp đỏ càng.
Đã biết: Cận xuân “tiền tụt dốc”
Rằng hay: Sau tết “giá leo thang”.
Còn bao hiểm họa từ Cô-Vít...
“Gắp mắm liệu cơm” chớ muộn màng!
Thuận dòng
Phây-búk lộng buồm thơ
Xuân chúc thi nhân
cập bến bờ.
Bút sắc lời gieo hồng
nét mực
Đời vui phím láy rộn
đường tơ.
Hoa xuân rực nở vần
vần gọi
Lộc tết bừng vươn
tứ tứ chờ.
Tân Sửu an khang
tràn hạnh phúc
“Rượu bầu thơ túi...” trĩu vườn mơ.
Vui Xuân đón Tết
nhớ miền Trung
Lũ lụt bao phen thật
não nùng.
Người mất treo
săng mong nước rút
Kẻ còn bấm bụng đợi
nguồn cung.
Đau cơn “bĩ cực” còn bời bộn
Vui cảnh “thái lai” vẫn mịt mùng.
“Trăm đắng ngàn cay” vùng lũ trũng
Tình người ai hỡi... sát vai chung...!
Thơ
châm...
Chức “mõ dân” mà lắm kẻ ham
“Đa mưu túc kế” kiếm cơ làm...
Danh thầy rõ thượng... nên cần khiết
Phận tớ đâu hèn...
cũng phải kham.
“Vạn đại” đầy đâu mà chén tạp
“Nhất thời” đẫy đó mới xơi sam.
Suốt đời xin nguyện
làm “tôi tớ”
Kẻo “kết” như thầy... thật chẳng cam.
Kính cẩn nghiêng
mình thắp nén hương
Tượng đài chị Sáu
giữa phong sương.
Hoa cài giữ thắm
tình quê mẹ
Dáng đứng làm xiêu
đạn pháp trường.
Ánh mắt căm hờn
bao uất hận
Nụ cười chiến thắng
bấy yêu thương.
Cám ơn Đất Đỏ – nơi hun đúc
Liệt nữ anh hùng... nức bốn phương.
Chứng tích tại Nhà tù Phú Quốc.
Kẽm gai năm mặt lưới
quây màn
Chuồng cọp kiểu
này thật dã man.
Ngồi thẳng nhọn
gai đầu thử sức
Cởi trần bỏng cát
nắng thi gan.
Yên thì mỏi mệt cơ
teo cứng
Động lại đớn đau sức
kiệt tàn.
Phú Quốc xưa giam
người cộng sản
Ác còn hơn “Địa Ngục Trần Gian”.
Bài xướng:
Tức
cảnh sinh tình
Thánh thiện hình
kia mấy kẻ ngờ
Sinh tình tức cảnh
khảm vần thơ.
Đôi hòn đảo mọng
bày ngơ ngẩn
Một cửa hang sâu
ngó thẫn thờ.
Nhớ liễu đêm kề
tâm ngóng đợi
Khơi lòng buổi cận
dáng tìm mơ.
Trời ban đất tặng
sao mà giống...
Thánh thiện hình kia mấy kẻ ngờ.
Yêu mình số đắc
chính là tôi
Chớp chửa giật lôi
sét lịm rồi.
Trắng mịn làn da bồng
mái tóc
Đen huyền cặp mắt
thắm vành môi.
Sâu tình mẫu tử âu
chăm dưỡng
Nặng nghĩa phu thê
đặng đắp bồi.
Nếu có kiếp sau về
trở lại
Yêu mình mãi mãi... chỉ mình thôi!
Vô tư cùng tuổi “xưa nay hiếm”
Đò đời cập bến “Cổ Lai Hy”
Sống cứ vô tư nghĩ
ngợi gì...
Mến chữ say thơ –
thơ nặng túi
Yêu người kính rượu
– rượu đầy ly.
Con tài báo đáp e
bao chật
Vợ giỏi dưỡng chăm
ngại bụng phì.
“Giai lão bách niên” cầu tiến tới
Buồm căng gió lộng rộng đường đi.
Khai bút đầu năm 2021.
Tân
Sửu lời xuân chúc mọi nhà
Chào
mừng Đại Hội
Đảng mười ba.
Hoa
tươi sắc họa câu thơ vịnh
Cờ
thắm màu chan khúc nhạc hòa.
Pháo
nổ rực lò trời lưới lộng
Quân
reo chắc súng đất khơi xa.
Con
đường cách mạng
Dân theo Đảng
Vững một niềm tin quyết chẳng nhòa.
Bài xướng:
Đường
lên bách tuế
Cuối
đời lương thướng đủ tiêu xài
Rủng
rỉnh hầu bao nỏ cậy ai.
Thơ
ấy trùng trùng đăng cập nhật
Cơm
này lưng chén cứ lai rai.
Giao
lưu bè bạn khơi nguồn hứng
Thế
thài nhân tình điểm chút hài.
Tám
sáu tuổi rồi sức khỏe thịnh
Sáu giờ chiều ngủ... chẳng đơn sai.
Mỗi
lần cụ thích thả chim ra
Bà
lão mừng reo: - Sướng quá ta…!
Lông
mượt hàng cưng vui khóe mắt
Cổ
dài giống quý đã đời hoa.
Đừng
e kém vượt gầy chim cụ
Chớ
ngại lâu lên yếu mạ già.
Sắp
tới Hội Chim thi thố thả
- Ông ơi! Cố nhé... nhất chim nhà…!
Suốt
tháng quanh năm cậu ngỏng rền
Úp
vào giữa lỗ – mợ
nằm trên.
Người
gan cầu thủ khôn đòi vạ
Kẻ
máu thủ môn khéo hứng đền.
Dang
thẳng hai tay vòng liệng
tít
Căng
vồng bốn vó dưới nằm yên.
Như
sam một váy hai chung mặc
Con rụng con rơi... khắp cả nền...
Nhân ngày truyền thống của Quân đội nhân dân Việt Nam xin được tưởng nhớ Người.
Nước
mắt đời mưa khắp mọi miền
Tiễn
người Anh Cả hóa thần
tiên
Tài
cao thiên hạ hàng nhân kiệt
Đức
trọng thế gian bậc thánh hiền.
Cứu
nước Bác Hồ vầng nắng tỏ
Diệt
thù Tướng Giáp cõi bờ yên.
Mong
ai đặt gạch nơi trần thế!?
Bởi lẽ lòng dân đã dựng đền...
Bài xướng:
Sâu nặng tình quê
Mời
bạn về chơi với chúng mình
Thả
hồn chiêm ngưỡng cảnh tươi xinh.
Giọng
hò “Phường vải” lời xao động
Điệu
ví “Đò đưa” nhạc thập thình.
Xứ
Nghệ hào hùng gương tráng kiệt
Tượng
đài dũng khí Bác uy linh.
Lam
Giang, Đụn, Quyết(*) hồn quê gợi
Chào đón thi nhân đặng nghĩa tình.
Bài
thơ “Đập đá ở Côn Lôn”(*)
Bút
tích người xưa đã gửi hồn.
Ý
ngọc hun bồi hương vũ trụ
Lời
vàng chắt lọc sắc càn khôn.
“Vá trời đập đá” tâm sôi bỏng
“Yêu nước thương dân” sóng dậy cồn
Mãi
vọng muôn đời sau nhớ cụ
Phan Chu Trinh – một tấm lòng son.