Tàn
Đông thoảng lạnh nhớ thương nhà
Đất
Bắc trời Nam vạn dặm xa.
Nọ
cúc vườn quê buồn thoảng đọng
Đâu
bàng ngõ cũ gió lùa qua.
Làn
may bến nước, sương mờ quyện
Mái
ngói chuông chùa, khói tím pha.
Thấm
thoắt người đi đầu trắng bạc
Chạnh lòng ai kẻ thấu tình ta.