Bà
Rịa quê tôi đẹp tuyệt vời
Sông
Dinh trong mát lững lờ trôi.
Gạo
thơm, nếp dẻo tinh hoa đất
Rừng
thắm, đồng xanh cảnh sắc trời.
Khách
đến rồi đi, đi chẳng dứt
Người
qua vẫn nhớ, nhớ khôn nguôi
Đất
lành chim đậu, tình nồng thắm
Yêu
lắm quê mình... Phước Lễ ơi!