(Ngũ độ thanh)
Thuyền
kia lướt nhẹ mãi xuôi dòng
Bỏ
lại đôi bờ nỗi nhớ mong
Bởi
lũ vừa qua hồng thắm nụ
Vì
mưa đã tạnh cải tươi ngồng
Vườn
ân buổi tới còn mơ mộng
Ngõ
uyển thu tàn lại ngóng trông
Chỉ
biết đông về đêm sẽ lạnh
Rèm buông phủ kín nẫu cô phòng.