Bài xướng:
Mong...
Có
còn chi nữa để mà mong
Cây
chẳng ra hoa lúa chửa đòng.
Bạc
phếch đường về mơ tưởng thẳng
Nhạt
nhòa lối bước hóa ra cong.
Áo
cơm dăm bữa buồn trong nỗi
Sách
bút đa mang lạc giữa dòng.
Tuổi
tác từng qua bao gió bão
Canh khuya thao thức với đèn chong.