“Hỡi
cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh
trăng vàng đổ đi...”
(Bàng Bá Lân)
Bài xướng:
Tát trăng
Múc
ánh Trăng vàng em
đổ đâu?
Cho
tôi góp sức một đầu gàu.
Đêm
quê Trăng sáng tình giăng tỏa
Đồng
cạn Nước về nghĩa thấm sâu.
Nước
giỡn cùng Trăng – Trăng vỡ bóng
Trăng
đùa với Nước – Nước lên màu.