Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 20 tháng 7, 2020

Chiều nghĩa trang liệt sĩ



Một góc nghĩa trang lúc cạn ngày
Bóng ai lặng đứng giữa làn mây.
Xưa mòn mắt đợi chàng trai ấy
Giờ áp môi hôn nấm mộ này.
Lòng trĩu chiều buông chầm chậm xuống
Hương nồng khói tỏa ngạt ngào bay.

Cực lạc chân tu



Bát nhã hào quang tỏa khắp nơi
Dòng thơ Phật pháp ấm trang đời.
Kệ nâng nhịp mõ tan niềm tục
Kinh lắng hồi chuông vọng đất trời.
Dạ ái tu mình luôn giữ trọn
Tâm từ luyện trí chẳng buông lơi.

Đến với thi đàn



Anh hẹn đón em mọi nẻo đường
Bên hàng liễu rủ nắng mờ sương.
Muốn đi ngại mắt thường e thẹn
Không đến sợ lòng lại vấn vương.
Ý đẹp lời hay vang khắp nẻo
Ngôn hòa tứ sáng vọng muôn phương.

Dòng sử đỏ

Kính tăng các Liệt sĩ trong lòng sông Thạch Hãn.



Các anh dưới đó lạnh buồn không?
Có thấu gia đình mỏi mắt trông.
Vằng vặc trăng soi hồn dũng cảm
Hiu hiu hương tỏa vị thơm nồng.
Thương người thân xác vùi trong nước
Xót cảnh linh hồn ngủ dưới sông.

Chùm xướng họa: HOÀNG HÔN QUÊ



Bài xướng:
Hoàng hôn quê
(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)

Hoàng hôn vạt nắng phủ nơi thềm
Để ngõ sương chiều tựa khói nêm.
Những ánh trăng mờ nơi biển bạc
Từng bông cúc nhỏ giữa tay mềm.
Mơ niềm hạnh phúc hoài ươm giữ
Ước cội thanh bình mãi hiển thêm.

Đường đẹp Vũng Tàu



Đường to sạch đẹp rộng thênh thang
Ngả bóng hàng cây rợp nắng vàng.
Chen giữa bồn hoa tươi sắc thắm
Chạy dài xe cộ rực mùa sang.
Nhớ xuyên thẳng tắp lao về đích
Đừng có vòng veo dễ bỏ hàng.

Niềm vui ngọt ngào



Có một niềm vui thoảng ngọt ngào
Thu đời bóng xế đã hanh hao.
Nhưng luồng ráng đỏ vờn thơm nắng
Để áng mây xanh được thắm màu.
Cứ ngỡ đông về cho nẻo giá
Đâu ngờ ánh tỏa phủ miền cao.

Tự họa



Hương nồng người Việt họa vần thơ
Huynh đệ tâm giao đã hẹn chờ.
Chẳng sợ đông tàn vương nghĩa mộng
Đồng lòng xuân thoảng niềm mơ.
Mấy câu từ ngữ chưa quen thuộc
Đôi chữ ngụ ngôn hiểu mập mờ.

Thăm cố đô Hoa Lư



Trời đất nơi đây đẹp lắm thay
Núi non thơ mộng chốn quê này.
Thăm chùa Bái Đính chừng hai buổi
Vãng cảnh Đinh – Lê độ một ngày.
Nhà nghỉ Tràng An chiều bữa trước
Nữ Hoàng khách sạn sáng hôm nay.

Biết ơn các chị



Đốt nén nhang thơm ngát tỏ bày
Lên mười nấm mộ ở nơi đây.
Cúi xin trời phật từ bi nhé
Chấp bái hương linh tịnh độ này.
Khắc mãi ngàn năm thời chẳng đổi
Ghi hoài vạn thuở thế nào thay.

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2020

Gặp bạn thơ



Chào người tâm huyết với thơ ca
Sum họp đông vui nghĩa đậm đà.
Học hỏi văn chương nâng kiến thức
Giao lưu thi pháp luyện đời ta.
Đồng tâm đoàn kết bừng xanh
Nhất trí chung lòng nở thắm hoa.

Sơ giao



Ngỡ ngàng thay một phút sơ giao
Ấp úng không buông được tiếng chào.
Tay chửa cầm tay mà bối rối
Mắt vừa chạm mắt đã nao nao.
Cồn cào nỗi nhớ chưa hề tỏ
Bứt rứt thương thầm chẳng dễ trao.

Mạch đời



Hãy nói vì nhau dẫu nửa lời
Cho hồn xích lại khỏi chơi vơi.
Đừng lơ đãng mặt chào thu tới
Chớ lạnh lùng tim tiễn hạ rời.
Một phút dùng dằng muôn dịu vợi
Đôi lần nấn ná vạn trùng khơi.

Vào thu

(Ngũ độ thanh)



Trời mây rộn rã đón thu về
Mãn hạ ve sầu khóc tỉ tê.
Nắng nhạt thu mình rơi bãi cỏ
Cây vàng rủ bóng ngập đường quê.
Tìm hoa lũ bướm vòi mê mẩn
Gọi tổ bầy chim tiếng não nề.

Chiều buông



Vi vu nhạc gió thoảng qua đồi
Ráng trải tươi hồng óng ả phơi.
Đỉnh cũ mây về ngơ ngẩn lối
Triền xanh khói quyện lửng lơ trời.
Mơ màng kỷ niệm tình xưa tới
Phảng phất hương ngày giọt đắng rơi.

Mừng Anh



Mừng người trẻ đẹp vẻ tươi thanh
Bóng dáng xem ra đức độ lành.
Sách vở chừng như vừa sánh tuổi
Trí tài dường đã tới công danh.
Những mong biết việc chăm cùng chỉ
Còn muốn ra công học lại hành.

Chùm xướng họa TIẾNG MẸ RU



Bài xướng:
Tiếng mẹ ru
(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)

Hẹn buổi thu này ngắm liễu chơi
Làng quê những tiếng mẹ ru hời.
Mây hồng ngủ lại nơi cành mới
Biển mặn theo vờn bãi cát tươi.
Mãi ước nàng thơ tìm sảnh đợi
Hoài yêu lữ khách ngỏ thư mời.

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2020

Mùa hoa giấy



Rung rinh mỏng mảnh cánh hồng tươi,
Chấp chới mong manh giữa đất trời.
Nắng nhạt chờn vờn khe khẽ đậu,
Sương mờ bảng lảng nhẹ nhàng rơi.
Phù vân lãng đãng mây bàng bạc,
Bóng nguyệt bồng bềnh nguyệt lả lơi.

Vướng mộng



Âm thầm mộng hướng khoảng trời xanh
Bởi lá vàng phai đã biệt cành.
Mắt dõi vườn xưa buồn họa cảnh
Mây vờn gió lộng vẽ thành tranh.
Hoài say bóng ngọc hồn mơ ảnh
Mãi đọng làn hương nắng rải mành.

Năm nhành Đỉnh Ngọc



Ngọc Đỉnh khiêm nhường ngũ ngọn thôi
Xuân sang góp nét đẹp cho đời.
Phu thê đôi nhánh gom mưa bụi
Huynh đệ ba cành hứng nắng rơi.
Dồn tụ hương trời nên sắc thắm
Chắt chiu lộc đất hóa hình tươi.