Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2017

Chùm thơ Đường Luật của Trần Châu Hoàn



          TRẦN CHÂU HOÀN Bút danh: Xương Rồng Tím
            Ngày sinh: 30-10-1959
            Địa chỉ: Phường Rạch Dừa, thành phố Vũng Tàu.
            Điện thoại: 0985.850.673



Nhớ quê hương

Nao lòng trước biển nhớ quê hương,
Muốn tắm sông xưa đến lạ thường.
Núi Lĩnh non xanh còn ngóng đợi
Dòng La nước biếc gửi yêu thương.
Lừng danh nghĩa đẹp, luôn gìn giữ
Nổi tiếng tình thâm, biết sẻ nhường.
Nếm trải bao mùi chua, mặn, ngọt,
Dâng trào kỷ niệm những chiều vương.



Nguyên Tiêu ngắm trăng

Đêm rằm ngắm nguyệt giữa tầng không
Ánh bạc lung linh tỏa bóng lồng.
Mấy thuở Xuân về phơi đỉnh núi
Bao thời Tết đến ẩn lòng sông.
Non xanh dệt gấm sâu ân nghĩa
Nước biếc thêu hoa thắm sắc hồng.
Tuyệt diệu Nguyên Tiêu trăng sáng quá
Ngôn từ lắng đọng trải mênh mông...! 



Chờ đợi

Mấy chục thu tàn vẫn đợi ai
Tình yêu khắc khoải tháng năm dài.
Bao lần hạ đến tươi nhành Phượng
Bấy lượt xuân về thắm khóm Mai.
Thổn thức tim hồng ngơ ngẩn gọi
Nồng nàn mắt ngọc thiết tha nài.
Người ơi! Có biết em mong nhớ
Mỗi độ đông tràn lạnh thấm vai...!



Dạo biển

Cùng anh dạo phố sáng hôm rày
Gió thổi tung chiều mái tóc bay.
Rạo rực con tim trao nỗi nhớ
Nồng nàn ánh mắt gửi niềm say.
Em ngồi tựa cát ân tình trọn
Sóng vỗ ôm bờ hạnh phúc thay.
Cảnh đẹp cho lòng tràn vọng ước
Tình yêu năm tháng mãi đong đầy.



Hà Nội em về

Hà Nội em về hỏi có thương?
Lung linh nắng trải dọc con đường.
Bàng nghiêng bóng ngả xiêu xiêu gió
Liễu rủ buông mành quyện quyện sương.
Rạo rực hồn say môi thắm đỏ
Bâng khuâng gót dạo má tươi hường.
Xa rồi kỷ niệm còn lưu giữ
Mong nhớ lòng này mãi vấn vương.



Lời ru giao mùa

Hoàng hôn tỏa xuống khắp muôn nơi
Vệt nắng còn lưu luyến cuối trời.
Nhớ hạ, mây vờn bao tiếc nuối
Mong thu, gió trải những đầy vơi.
Đêm khuya khắc khoải hồn trăn trở
Sáng rạng sầu vương dạ rối bời.
Mở cửa lời ru êm vọng tới
Ơi... à! Dịu mát cả hồn tôi.



Nghệ An

Nổi tiếng ba miền xứ Nghệ An
Ghi tên lịch sử huyện Nam Đàn.
Câu hò biển rộng mênh mông trải
Điệu ví sông dài rộn rã lan.
Yêu nước lừng danh toàn thế giới
Thương nòi nổi tiếng khắp nhân gian.
“Địa linh nhân kiệt” hào quang tỏa
Vọng mãi muôn năm, tới đại ngàn...!



Trước biển

Xanh trời, nắng rọi biển thành gương
Cảnh đẹp người đơn trái lẽ thường
Tha thướt mây bay in sắc nước
Hững hờ gió thoảng lạc mùi hương
Xa người nhớ lắm – tình vời vợi
Vắng bạn mong nhiều – nỗi vấn vương
Một bóng bơ vơ nơi Bãi Trước
Thơ buồn tan loãng giữa trùng dương...!



Công Thầy

Hồn sen tỏa rạng ánh trăng ngần
Đức phủ công Thầy vọng tiếng ngân.
Não khổ tâm bồi gieo hạt phúc
Thân rèn trí dưỡng cấy mầm nhân.
Ngàn năm nghĩa đượm còn lưu chữ
Vạn kiếp tình sâu mãi khắc vần.
Kỷ niệm ngày sinh con chấp bút
Muôn lời cảm tạ vượt phù vân.



Miền Trung bão lụt

Đài truyền bão lụt phá quê ta
Thắt ruột sầu tuôn mắt lệ nhòa.
Gió cuốn cành văng đau nghĩa mẹ
Mưa quần đất lở buốt tình cha.
Thương ôi! Nước cuộn vùi giường chiếu
Khổ hỡi! Bờ tan đổ cửa nhà.
Xót cảnh miền Trung ai hiểu thấu
Mong nhiều trợ giúp bạn gần xa.



Trồng người

Tháng chín ngày năm buổi học đầu
Ân nồng tỏa sáng mãi dài lâu.
Nguồn khơi tứ đẹp tô bền sắc
Cội dệt vần hay giữ đậm màu.
Nắn ngọn chăm cây hòa nghĩa chữ
Ươm mầm bón rễ kết hồn câu.
Trồng người sự nghiệp vô cùng quý
Học thức uyên thâm nước mạnh giàu.



Thương Mẹ

Thân cò lặn lội để nuôi con
Tất bật quanh năm đến mỏi mòn.
Nắng hạ phơi lưng cày trước bãi
Mưa đông cúi mặt cấy đầu thôn.
Suốt đời vất vả không than vãn
Trọn kiếp gian nan cứ vẹn tròn.
Tần tảo sớm hôm lo cuộc sống
Mẹ hiền, công đức sánh tầy non.



Hải Phòng quê anh

Quê anh cảnh đẹp đến nao lòng
Biếc núi xanh ngàn phượng đỏ bông.
Sóng vỗ dập dờn – thuyền cập bến
Triều dâng mấp mé – cá theo dòng.
Tình người thắm thiết bao thương ngóng
Nghĩa đất nồng nàn những nhớ mong.
Bến cảng em về chiều lộng gió
Đồ Sơn khắc dấu trái tim hồng.



Hoa mắc cỡ

Mắc cỡ e dè thầm tỏa hương
Sinh em đứng nép cạnh bờ đường.
Vầy duyên, cánh mỏng chênh chao nắng
Dệt mộng, bông tròn thắm thiết sương.
Xếp lá, thu hình che nỗi nhớ
Giương gai, ngả bóng giữ niềm thương.
Hiền nhân, quân tử ai yêu mến
Hiểu thấu cho bao nỗi đoạn trường...!



Phận tủi

Chiều tà dạo bước dỗi hờn mây
Bướm lượn hoa cười ngọn cỏ lay.
Bến đợi mưa vờn con sóng lả
Thuyền chờ gió lộng cánh buồm say.
Chân trời mắt dõi hình hao khuyết
Góc bể lòng mong dáng mỏi gầy.
Phận tủi hồng nhan thương mệnh bạc
Chênh chao một bóng tháng năm dầy...!



Tự bạch

Châu Hoàn tên gọi chẳng hề thay
Đất mẹ mưu sinh vốn cấy cày.
Nét mặt tươi vui che phận tủi
Ngôn từ lắng đọng chứa niềm say.
Đời người nếm trải mùi chua ngọt
Cuộc sống chan tràn vị đắng cay.
Muốn được yêu thương nhiều bạn quý 
Cùng nhau thơ phú chốn quê này.



Gửi người thương

Mộng ước hoài đan tình thắm đượm
Duyên thề sẽ níu nghĩa bền lâu
Gom từng nỗi nhớ vần thơ dệt
Gửi đến người thương bớt dạ sầu.



Nhớ anh

Bao chiều mắt dõi nhớ về anh
Ấm lại con tim những ngọt lành
Nghĩa đượm duyên tình luôn thắm đỏ
Ân nồng hạnh phúc mãi ngời xanh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét