Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2018

Chùm xướng họa: CHÂN DUNG



Bài xướng:
Chân dung

Thợ, Thầy mãn nguyện sống chân quê
Cũng lính, cũng “quan”, cũng đủ nghề.
Lúc trẻ tung hoành không tính toán
Về già yên phận miễn khen chê.
Dạ ngay hơn thiệt không hề nản
Lòng thẳng tiến lui chẳng chút nề.
Ngửa mặt nhìn trời cao chót vót
Thơ Đường ngâm vịnh thú say mê.

TRẦN HỮU MÃO (Châu Pha, Tân Thành)
Bút danh: Lam Giang



Bài họa 45:
Chân dung

Thật thà chất phác vốn chân quê
Cũng võ, cũng văn, khá giỏi nghề
Vùng vẫy đời trai nhiều quyết đoán
Lui về khiêm tốn mặc cười chê.
Bên mình bao kẻ tranh hơn thiệt
Trước mắt lắm người chịu não nề.
Vời vợi trăng sao vầng tỏa rạng
Thả hồn thơ phú mãi say mê.

LÝ THUẦN TÂM (Bà Rịa)
Bút danh: An Định



Bài họa 44:
Quê mới

Ấp tôi dân đủ mọi miền quê
Buôn bán làm ăn rõ lắm nghề.
Chạy chợ sớm trưa đâu dám trách
Thợ xây ngày tháng nỡ cười chê.
Việc làm no đói lòng không nản
Đoàn kết thương yêu dạ chẳng nề.
Đất khách quên mình chung sức lại
Xây đời hạnh phúc gợi đê mê.

NGUYỄN THỊ THU (Bà Rịa)
Bút danh: Lệ Thu



Bài họa 43:
Chân dung

Bảy mươi mình lại ở xa quê
Lận đận mưu sinh chán vạn nghề.
Tuổi trẻ hăng say không tiếc sức
Về già vui khỏe chẳng buồn chê.
Trăng lên dạo gót phơ đầu bạc
Gió thoảng chân chiu phớt não nề.
Như tưởng trời sao mình hái được
Gửi lòng thơ phú những say mê.

PHẠM BÁ THANH (Bà Rịa)



Bài họa 42:
Tình quê

Nặng lòng vương vấn mối tình quê
Ra Bắc vào Nam học đủ nghề.
Lắm việc làm hay người tán thưởng
Đôi điều còn vướng họ cười chê.
Gặp thời gió mát không quên lãng
Phải lúc trăng lu cũng chẳng nề.
Bền chí thì nên trăm việc thắng
Dựng xây quê mẹ dạ say mê.

DƯƠNG XUÂN THÂU (Hà Tĩnh)



Bài họa 41:
Chân dung

Xa trường, xa mẹ lại xa quê
Làm lính lên quan đủ mọi nghề.
Xưa trẻ hành quân chưa biết mỏi
Nay già giao việc chửa hề chê.
Băng qua khói lửa lòng đâu nản
Dầu giãi nắng mưa dạ chẳng nề.
Điểm lại tuổi đời lên thất thập
Sóng tình thơ phú mãi say mê.

LÊ VĂN TÍCH (Nghệ An)



Bài họa 40:
Tự bạch

Thành thị đua đòi – thích xóm quê
Thâm niên giáo nghiệp – vốn yêu nghề.
Xuân xanh từng trải vùng nguy hiểm
Tức cảnh suy đồi những chán chê.
Kết bạn thâm giao lòng mỏi đợi
Họa vần hóc búa bút đâu nề.
Nhàn du lạc thú – hồn thanh thoát
Thưởng nguyệt đề thơ cứ mải mê.

HOÀI THU (Đồng Tháp)



Bài họa 39:
Lẽ đời

Sống ở thị thành lại nhớ quê
Thợ, thầy từng trải, dẻo tay nghề.
Gian lao xốc tới – nào toan tính
Ghềnh thác nhào vô – chẳng sợ chê.
Học hỏi trường đời đâu có nản
Tu tâm noi thế lại không nề.
Ất Mùi tuổi “cổ lai hy” đến
Xướng họa giao lưu cứ mải mê.

TRẦN ĐÌNH THƯ (Vũng Tàu)
Bút danh: Tú Rớt



Bài họa 38:
Đổi đời

Mừng ông thoát khỏi cảnh nhà quê
Từ lính lên quan khéo tạo nghề.
Tuổi trẻ tài cao bao kẻ nể
Lão lai phong cách mấy người chê.
Lương hưu thoải mái không lo nghĩ
Cuộc sống ung dung chẳng phải nề.
Xướng họa thơ ca cùng bạn hữu
Ôm đàn cho thỏa cái say mê.

ĐINH CÔNG THÀNH (Bà Rịa)
Bút danh: Công Thành



Bài họa 37:
Cảnh quê

Nắng tỏa xuân về đẹp cảnh quê
Thuyền dong bến đợi lướt đê mê.
Hòa con sóng biếc nhìn không nản
Đọng ánh trăng vàng ngắm chẳng chê.
Đất mẹ tim trào tình vẫn đượm
Xứ người bút ngợi dạ bao nề.
Trường xưa bạn cũ tình lưu luyến
Cuộc sống tha hương há bỏ nghề.

NGUYỄN THỊ THANH (Hậu Giang)
Bút danh: Thanh Huyền



Bài họa 36:
Hoài niệm

Chúc mừng lão giả tại làng quê
Từng trải phong ba vẫn bám nghề.
Dốc sức lo toan đâu dám trách
Tận tâm gánh vác chẳng hề chê.
Một lòng nghĩa khí đời không nản
Trọn đạo gia phong dạ bất nề.
Hoài niệm cố hương tình quyến luyến
Hồn thơ đa cảm gợi say mê.

NGUYỄN PHÚ THĂNG (Hà Nội)



Bài họa 35:
Rứa

Ở mô cũng rứa, dạ bền quê
Trời khiến bôn ba phải lắm nghề.
Tuổi trẻ ký hồn cho chiến sự
Hoàng hôn thả mộng mặc người chê.
Khơi thông dòng cuộn tan bèo bọt
Mở lối văn minh đến chẳng ngờ
Ngả mới đường xưa không dấu thẹn
Tình đời thơ phú thỏa say mê.

LÊ VIẾT QUẾ (Bà Rịa)
Bút danh: Lam Sơn



Bài họa 34:
Lời cảm phục

Đời thơ thanh thản đậm hương quê
Thấm thoắt bao phen sống lắm nghề.
Tâm sự khiến lòng thêm quý mến
Lời chân giục dã há cười chê.
Chí bền luyện chí không than khó
Gan đảm rèn gan chẳng quản nề.
Cảm phục người thơ xin cảm phục
Mong ngày học hỏi thú say mê.

NGUYỄN THỊ PHỤNG (Bà Rịa)
Bút danh: Phụng Thơ



Bài họa 33:
Tự sự

Hoàn thành nhiệm vụ trở về quê
Bộ đội, công nhân đủ mọi nghề.
Tuổi trẻ xông pha luôn phấn khởi
Nay già lùi lại mặc cười chê.
Anh em góp ý thường ngay thẳng
Bè bạn dựng xây vẫn chẳng nề.
Thanh thản cõi lòng tâm sáng tỏ
Giao lưu thơ phú rất say mê.

NGUYỄN VĂN QUẢNG (Châu Pha)
Bút danh: Đại Nghĩa



Bài họa 32:
Chân dung

Dung mạo sinh ra tự chốn quê
Cái đầu lốm đốm bởi đa nghề.
Trán rộng hơi cao ai cũng thích
Tai to cân đối kẻ nào chê.
Môi tươi roi rói hoa luôn đậu
Mắt sáng long lanh chẳng não nề.
Đất mẹ Thanh Chương cho giống tốt
Tân Thành, Bà Rịa trú càng mê.

PHẠM XUÂN NGHI (Nghệ An)



Bài họa 31:
Với anh

Nghệ An – Bà Rịa cũng là quê
Trần Hữu Mão – anh thạo lắm nghề.
Tròn tuổi bảy mươi vui sống... khỏe
Nhớ thời tráng kiện cưỡi bom... chê.
Xuân còn nở rộ nan không ngại
Sức vẫn lên cao khó chẳng nề.
Con giỏi, vợ hiền, bầu bạn quý
Giao lưu khắp nước thú đam mê.

PHẠM XUÂN NGHI (Nghệ An)



Bài họa 30:
Thú mê

Mãn việc quay về với đất quê
Chẳng toan, chẳng tính, chẳng so nghề.
Sự đời ngẫm lại khôn người trách
Cuộc sống nhìn ra luống kẻ chê.
Xã hội góp phần lòng chẳng nản
Phong trào hưởng ứng dạ không nề.
Đồng lương thu nhập tuy còn thấp
Xướng họa thơ Đường quả thú mê.

VÕ ĐÌNH MINH (Nghệ An)



Bài họa 29:
Cuộc sống

Về hưu thong thả chốn đồng quê
Hết lính sang quan biết mọi nghề.
Địa vị không màng nên phớt thẳng
Công danh chẳng tưởng ngán gì chê.
So hơn tính thiệt chi cho mệt
Tiến tới bàn lui chỉ não nề.
Cuộc sống giản đơn lòng thoải mái
Tình thơ lai láng bởi say mê.

PHẠM THỊ LIÊN (Bà Rịa)
Bút danh: Hải Đường



Bài họa 28:
Phong cách

Chẳng phải thợ thầy sống đất quê
Cầm cày, cầm súng,... biết bao nghề.
Một thời trăn trở bôn ba khắp
Mấy thuở tung hoành đã chán chê.
Rất giỏi Đường Thi người có học
Lại sành Lục Bát dạ đâu nề.
Giao lưu thơ phú đi trăm nẻo
Thư giãn tuổi già... Mão rất mê.

NGUYỄN TRUNG KHOA (Nghệ An)
Bút danh: Dạ Quang



Bài họa 27:
Vốn dân quê

Cũng quân, cũng cán vốn dân quê
Lăn lộn nhiều năm trải lắm nghề.
Sắp xếp việc nhà cha khích lệ
Lo toan cuộc sống mẹ không chê.
Lòng trung – hơn thiệt không toan tính
Dạ hiếu – khó khăn cũng chẳng nề.
Đất nước yên bình ơn nghĩa nặng
Tình thơ lai láng đến say mê.

LÊ VĂN KHANG (Nghệ An)



Bài họa 26:
Quê hương đổi mới

Đổi mới bao năm khắp xóm quê
Nông thương đa dạng lắm ngành nghề.
Xóm nghèo giảm đói thăm mà thích
Cửa rộng nhà cao ngắm khỏi chê.
Ngõ xóm bê tông nom sạch đẹp
Đường làng nhựa hóa thấy đam mê.
Góp tiền chung sức người làm tốt
Kiến thiết thôn hương việc nặng nề.

NGUYỄN MINH HẢI (Nghệ An)
Bút danh: Minh Thắng



Bài họa 25:
Tự bạch
(Ngũ ngôn bát cú)

Mãn nguyện sống thôn quê
Quan – lính, đủ các nghề.
Trẻ tung hoành đâu toán
Già yên phận miễn chê.
Hơn thiệt lòng không nản
Lui tiếng dạ chẳng nề.
Ngắm biển trời xanh mát
Ngâm vịnh thú say mê.

PHAN THÁI HÒA (Bà Rịa)



Bài họa 24:
Tâm sự

Mấy dòng tâm sự bác cùng quê
Chú cũng bôn ba đủ mọi nghề.
Muốn học Đường Thi còn e ngại
Hay làm Lục Bát sợ người chê.
Những mong ý ngọc đầy no ấm
Giữ trọn lời hoa đủ nếp nề.
Nhân dịp Xuân về xin kính chúc
Ất Mùi thượng thọ thật say mê.

PHAN THÁI HÒA (Bà Rịa)



Bài họa 23:
Sự thật

Mấy dòng cảm họa của Hương Quê
Khâm phục Lam Giang trí xảo nghề.
Thuở ấy văn chương đà nức tiếng
Bây giờ thơ phú hiếm lời chê.
Giao lưu bạn hữu lòng trải rộng
Xướng họa tao nhân dạ chẳng nề.
Đành gửi tâm hồn theo ngọn bút
Vui cùng năm tháng bởi say mê.

NGUYỄN VĂN HÓA (Tân Thành)



Bài họa 22:
Chân dung

Nghệ An – Bà Rịa chốn đôi quê
Kiếm kế sinh nhai trải lắm nghề.
Chí thú làm ăn bao kẻ chuộng
Chây lười hư hỏng lắm người chê.
Văn hay luyện bút không xao xuyến
Chữ tốt mài nghiên chẳng não nề.
Chăm cháu trông nhà vui tuổi thọ
Già mà như vậy thật là mê.

NGUYỄN CAO HUÂN (Bà Rịa)
Bút danh: Thu Hà



Bài họa 21:
Hai quê

Trọn đời gắn bó với hai quê
Vất vả đi qua học lắm nghề.
Lo liệu giúp cô – cô cảm mến
Tính toan giùm bác – bác đâu chê.
Vượt đèo thuở ấy đà không nản
Lội suối ngày nay cũng chẳng nề.
Bảy chục xuân xanh vui xướng họa
Nàng Thơ quyến rũ đến đê mê.

TRẦN ĐỨC HẬU (Nghệ An)



Bài họa 20:
Chân dung

Bao năm chính chiến sống xa quê
Tiến chức thăng quan đủ mọi nghề.
Trung dũng kiên cường khi Đảng gọi
Hoàn thành nhiệm vụ khỏi ai chê.
Thiệt hơn bạn hữu không suy tính
Sướng khổ thủy chung giữ nếp nề.
Thơ phú giao lưu càng gắn bó
Nghĩa tình đằm thắm, đến là mê.

TRẦN THU HƯỜNG (Nghệ An)



Bài họa 19:
Lắm em mê

Tham gia Câu lạc bộ Hương Quê
Có bác Mão ta thật lắm nghề.
Thầy, Thợ, Lính, Quan,... từng trải nghiệm
Bố, Chồng, Ông, Cố,... đủ khen chê.
Xã phường hương ước đều gương mẫu
Gia đạo kỷ cương thật nếp nề.
Phong độ dung nhan trông đẹp lão
Đờn ca tài tử lắm em mê.

TRẦN NAM HÁN (Nghệ An)



Bài họa 18:
Một đời

Tuổi thơ ta lớn ở miền quê
Cuộc sống nơi đây thật lắm nghề.
Làm ruộng, đi rừng,... đâu có ngại
Buôn trâu, bán mẹt,... dẫu ai chê.
Việc công vất vả long không nản
Chức phận xuống lên dạ chẳng nề.
Nay tuổi già nua ta vẫn nhớ
Một đời khó nhọc cũng say mê.

LÊ THỊ GÁI (Bà Rịa)



Bài họa 17:
Trau dồi

Suốt năm quanh quẩn ở nhà quê
Thiên hạ làm thơ, tớ học nghề.
Niêm luật lằng nhằng người thấy chán
Ngôn từ ngớ ngẩn bạn cười chê.
Học đòi mặc khách văn thô thiển
Bắt chước tao nhân ý nặng nề.
Cố gắng vượt qua màn ám chướng
Trau dồi bút pháp thoát u mê.

NGUYỄN XUÂN GƯƠNG (Đồng Tháp)



Bài họa 16:
Tình quê

Ngái xa lòng vẫn đượm tình quê
Theo Đảng xông pha sá kể nghề.
Nghĩa nước dâng đầy bao kẻ trọng
Tình nhà giữ trọn mặc người chê.
Dòng đời trong đục lòng không nản
Đường thế quanh co chí chẳng nề.
Khúc nhạc chúc mừng sinh nhật bác
Dạt dào âm hưởng dạ thầm mê.

LÊ PHÚC NGUYÊN (Nghệ An)
Bút danh: Hiếu Giang


Bài họa 15:
Chân dung

Mấy chục năm qua mến cảnh quê
Một đời tận tụy luyện tay nghề.
Khó khăn chẳng ít, bao lần ngã
Khen ngợi cũng nhiều, lắm kẻ chê.
Danh lợi phù hoa lòng chả bận
Bão dông gian khổ chí không nề.
Về già thanh thản vui non nước
Xướng họa thơ ca cứ mải mê.

NGUYỄN THỊ ĐIỆP (Đồng Tháp)



Bài họa 14:
Về hưu

Hưu rồi được sống cảnh làng quê
Nhớ lại thời gian chuyển lắm nghề.
Những lúc lên quan luôn mẫu mực
Còn khi làm lính tránh cười chê.
Việc làm thuận lợi không tranh chấp
Nhiệm vụ khó khăn chẳng có nề.
Về nghỉ, giao lưu cùng bạn hữu
Thơ ca, xướng họa thú say mê.

BÙI HỮU ĐỘ (Nghệ An)



Bài họa 13:
Nỗi nhớ

Núm ruột lọt lòng ở chốn quê
Ra đi đắp đổi giữ tay nghề.
Phút giây chọn lựa còn thao thức
Ngày tháng nhủ lòng chẳng chán chê.
Cúc dục ẵm bồng đâu có quản
Dưỡng nuôi gian khó chớ hà nề.
Một mai gia cảnh yên vui phận
Câu hát trở về hết mỏi mê.

PHAN HIỀN ĐỨC (Hậu Giang)
Bút danh: Đức Thành



Bài họa 12:
Tự sự

Yêu thơ, quý bạn hữu đồng quê
Từng trải nắng mưa thạo lắm nghề.
Việc nước hoàn thành vang tiếng ngợi
Công nhà tạm ổn vắng lời chê.
Sự đời trầm bổng tình son sắt
Cuộc sống xuống lên nghĩa chẳng nề.
Bả lợi, danh hư từng né tránh
Hiếu, Trung, Tín, Mỹ mãi say mê.

PHẠM ANH DŨNG (Nghệ An)



Bài họa 11:
Ngẫu hứng

Ai mà không có xóm làng quê
Cuộc sống tinh thông lấy một nghề.
Ăn ở đức nhân chừng mến mộ
Tiếp giao hòa thuận nỏ cười chê.
Vì dân, gian khó nào e ngại
Với nước, hiểm nguy cũng chẳng nề.
Nghĩa vụ làm tròn lòng sảng khoái
Vui chơi xướng họa thú say mê.

LÊ DỤNG (Hải Phòng)



Bài họa 10:
Đôi quê

Nghệ An – Bà Rịa nặng đôi quê
Tuổi trẻ mưu sinh cũng lắm nghề.
Theo Đảng xông pha nhiều bạn mến
Cùng Dân bươn chải lắm người mê.
Một thời đói rét tâm không nản
Mấy lúc gian nguy chí chẳng nề.
Cuộc sống biết bao điều mới lạ
Gặp Nàng Thơ đẹp thế là mê.

PHAN THỊ LỆ DUNG (Nghệ An)



Bài họa 9:
Bản chất

Lão đáo an toàn ngụ chốn quê
Quan, Thầy, Lính, Thợ trải bao nghề.
Quyền uy, chức tước nay rời bỏ
Bổng lộc, công danh đã chán chê.
Ghét lũ gian tham phê chẳng ngại
Khinh loài nhũng lại chống không nề.
Gia đình họ tộc luôn hòa thuận
Lục bát, Đường thi mãi đắm mê.

VĂN CƯỜNG (Hà Nội)



Bài họa 8:
Chân dung

Bạn tôi – Trần Mão, rất chân quê
Từng trải gian lao biết lắm nghề.
Sức trẻ hiến dâng không nuối tiếc
Thân già góp ích mặc khen chê.
Xông pha trừ giặc tâm luôn vững
Năng nổ xây quê dạ chẳng nề.
Nay hưởng thanh bình tràn hạnh phúc
Gặp Nàng Thơ thỏa sức say mê.

NGUYỄN HỒNG CHUYÊN (Cần Thơ)



Bài họa 7:
Đoái hoài quê

Cuối đời đất khách đoái hoài quê
Cuộc sống phiêu lưu chẳng có nghề.
Quá khứ gian nan đành khắc phục
Giờ đây thoải mái hết người chê.
Thương cha tạ thế lòng đau xót
Nhớ mẹ quy tiên dạ não nề.
Tình hội duyên thơ luôn gắn bó
Nối vần xướng họa thú say mê.

ĐỖ VĂN A (Bà Rịa)



Bài họa 6:
Chúc mừng bạn

Đây vần thơ xướng gợi tình quê
Đâu phải thôi xao... chuyện nghiệp nghề.
Vốn dĩ thanh xuân nhiều bạn mến
Mừng nay tuổi hạc chẳng ai chê.
Sống vui đâu quản đường quanh quất
Sống khỏe nào e bước não nề.
Duyên nợ văn chương cùng bạn hữu
Vươn đài bách tuế mãi say mê.

NGUYỄN THOẠI (Nghệ An)
Bút danh: Hoài Liên



Bài họa 5:
Người ấy

Cũng may giải nghệ lại về quê
Qua lính rồi quan trải lắm nghề.
Ngang dọc trẻ trung không thiết toán
Ngược xuôi xế bóng mặc đam mê.
Gian nan việc nghĩa lòng đâu nản
Vất vả vì đời dạ chẳng nề.
Chỉ thích nhìn đời cao lộng vát
Hồn thơ bay bổng thú say mê.

NGUYỄN DUY NGHĨA (Hà Nội)



Bài họa 4:
Chân quê

Học hành thành đạt, sống xa quê
Cũng xếp, cũng cai,... thạo lắm nghề.
Thời trẻ xông pha không ngại khó
Về già an phận khỏi mong chê.
Kiệm cần, trung thực luôn rèn nếp
Đôn hậu, chính liêm gắng giữ nề.
Thơ phú giao lưu tìm tri kỷ
Tình nghiên nghĩa bút bộn người mê.

LÊ ĐÌNH DỰC (Châu Pha)
Bút danh: Ngọc Anh



Bài họa 3:
Đời nguyên vẹn

Tôi – chú sinh ra cùng một quê
Cũng bươn, cũng trải... đủ trăm nghề.
May thuê, viết mướn nhiều người mộ
Cuốc bẫm, cày sâu chẳng phải chê.
Mạt vận một thời! Lòng khẳng khái
Gian nguy mấy độ! Chí không nề.
Qua thời giông bão đời nguyên vẹn
“Khổ tận cam lai” thật đáng mê.

NGUYỄN PHI DIẾU (Vũng Tàu)



Bài họa 2:
Đôi ngả Tân Tân

Nghệ An – Bà Rịa, chốn đôi quê
Dép lốp, giày da vượt dốc nghề.
Lúc trẻ trèo non bao kẻ phục
Khi già cưỡi sóng chẳng người chê.
Luật Đường bên bạn... thêm mềm mại
Lục Bát cùng ai... bớt nặng nề.
Hai ngả “Tân” “Tân” càng mãn nguyện
Bảy mươi... thi cảm cứ say mê.

VÕ GIÁP (Hà Tĩnh)
Bút danh: Văn Thuận



Bài họa 1:
Xa quê

Vì con, vì cháu phải xa quê
Mãn nghiệp về hưu lại trở nghề.
Chăm trẻ khỏe ngoan nhiều kẻ thích
Trông nhà nền nếp mấy ai chê.
Ông bà vất vả lòng không nản
Con cháu gian nan chí chẳng nề.
No đói sang giàu là phận số
Miễn sao công việc biết say mê.

PHAN NHẬT LỆ (Nghệ An)
Bút danh: Cử Giang

* Kính mời quý thi hữu gần xa cùng vui họa tiếp. Bài họa xong, xin quý vị vui lòng gửi vào địa chỉ e-mail: thoduongluatvungtau@gmail.com – Chân thành cám ơn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét