(Ô thước kiều)
Một mình ngồi ngắm mảnh trăng phai
Trải gót phiêu linh mấy dặm dài.
Nhớ mãi đường xưa hình lá rủ
Quên sao lối cũ dáng hoa khai.
Rượu từng những tối say lơi lả
Bút vẫn hằng đêm xổ miệt mài.
Vẳng tiếng đàn ai đầu xóm vắng
Canh trường khắc khoải bóng liêu trai.
Liêu trai ẩn hiện rõ như vờ
Để nguyệt tẽn tò mãi đợi thơ.
Mặc khách đêm đêm còn huyễn mộng
Tao nhân tối tối chửa tan mơ.
Đường trần mới biết bao sân hận
Nẻo thế thì ra lắm dại khờ.
Chú Cuội dối gian đầy cõi thế
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ.
Còn trơ một bóng giữa tầng cao
Cứ tưởng cung Nga sướng thế nào...
Ngó xuống nẻo trần lòng thổn thức
Trông về cõi tục dạ nôn nao.
Thầm mơ một mái tranh êm ấm
Trộm ước đôi vai để nghẹn ngào.
Bỗng thấy xót xa cho Ngọc Thỏ
Canh trường khắc quạnh gió xôn xao.
Xôn xao bóng nước đáy hồ sâu
Hình ảnh Hằng Nga đượm nét sầu.
Bánh lắm khôn chia cùng với bạn
Rượu nhiều biết uống với ai đâu.
Trọn đời ôm ấp trong hiu quạnh
Suốt kiếp đa mang bấy dãi dầu.
Vạn thế thi nhân còn ngưỡng vọng
Mặc đời bãi biển hóa nương dâu.
Nương dâu biến đổi đã bao lần
Rộn tiếng lân rồng múa trước sân.
Mặt ngọc đê mê phường lãng tử
Thân ngà e thẹn đám giai nhân.
Ngoài kia lũ trẻ vui ca hát
Trong nớ thi nhân bút nối vần.
Thầm ước đêm nay rằm tháng tám
Đường trần thêm nhẹ bước thanh vân.
Phú Mỹ, Trung
thu 2018
NGUYỄN
HUY VỤ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét