Viết nhân chuyến
viếng thăm Thiền viện Chơn Không.
Bên đồi tự tại lắng thời gian
Giọt nắng chân như bỗng dịu dàng.
Cát bụi trầm luân mùa bão loạn
Gió mưa chìm nổi gót hồng hoang.
Nửa ta trần thế lòng si dại
Nửa giấc vô thường cuộc hỗn mang.
Bất chợt chiều nay nơi cõi tịnh
Lối về thiền viện ngát hương lan.
HƯƠNG
THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét