Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2019

Nỗi lòng của biển



Từng ngày biển khát đến nôn nao
Muối đọng tinh khôi nước dạt dào.
Gió tạt bờ khuya thu bảng lảng
Trăng đùa cát trắng hạ xôn xao.
Đêm buồn ngóng đợi con triều cuốn
Sớm lạnh chờ mong ngọn sóng trào.
Cứ tưởng giao hòa trời mãi đẹp
Đâu ngờ bão tố bỗng dâng cao.

NGUYỄN THỊ XUÂN ĐÀO (Đà Nẵng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét