(Tung hoành trục
khoán)
“Người đi để lại hồn
tôi mất
Một nửa hồn tôi bỗng
dại khờ”
(Hàn Mạc Tử)
Bài xướng:
Để lại
Người đến nơi xa khuất mịt mờ
Đi hoài để lại những đêm mơ.
Một thân một bóng bồn chồn ngóng
Nửa chiếu nửa chăn thấp thỏm chờ.
Hồn vẫn phiêu diêu cùng điệu nhạc
Tôi thành lạc lõng với vần thơ.
Mất rồi những cảnh vui đàm đạo
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
PHẠM
VĂN DƯƠNG
Bài họa 5:
Thương tiếc Hàn Mạc Tử
Người đến đâu rồi có mộng mơ
Đi về đất lạnh hết mong chờ...
Một thân bóng chiếc hồn cô lạnh
Nửa mảnh trăng thề buốt giá thơ.
Hồn lạc chênh chao theo điệu hát
Tôi buồn tiếc nuối mắt hoen mờ.
Mất rồi thần tượng tình thơ nhạc
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
TP Bà Rịa, 15-8-2019.
LÊ VĂN THANH
Bài họa
4:
Thán tri kỷ…!
Người đến phương nao gió bụi mờ
Đi rồi bậu nhớ nỗi sầu mơ.
Một miền trắng bạc chèo khua động
Nửa mái xanh tiêu dáng thẩn chờ.
Hồn đã phiêu diêu tầng cực lạc
Tôi còn lướt khướt chốn làng thơ.
Mất người tri kỷ từ nay để...
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
TP Bà Rịa, 14-8-2019.
PHẠM
XUÂN
KHU
Bài họa
3:
Tụ cảm
Người khắc trong tim chẳng nhạt mờ
Đi sang xứ tuyết vẫn hằng mơ.
Một thương một nhớ nôn nao đợi
Nửa ngóng nửa mong lặng lẽ chờ.
Hồn trót gửi trao chàng nghệ sỹ
Tôi nào ấp ủ mối tình thơ.
Mất vèo cái thuở thời xuân sắc
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
BÙI
NGUYỆT
Bài họa
2:
Lòng người thi nữ
Người vội ra đi cõi mịt mờ
Đi rồi lòng thiếp những sầu mơ.
Một mình một chiếu bồn chồn ngóng
Nửa gối nửa gương nhấp nhỏm chờ.
Hồn bước lênh đênh theo khúc nhạc
Tôi nằm ngơ ngẩn đợi bài thơ.
Mất, còn bài xướng cho đời họa
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
NGUYỄN ĐỨC HƯNG
Bài họa 1:
Để lại
Người mãi rạng danh chẳng thể mờ
Đi từ cõi mộng đến trời mơ.
Một thuyền một bến mong trăng hiện
Nửa gối nửa chăn ngóng bạn chờ.
Hồn vút vân du miền đất Phật
Tôi quỳ bái lạy ảnh nhà thơ.
Mất rồi cây bút thiên tài ấy
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
HOÀNG
TẤN ĐẠT
* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng
vui họa tiếp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét