(Chữ trong
Truyện Kiều)
Gương nga chênh chếch đã nhòm song
Hờ hững trách ai nhạt với lòng.
Chín chục thiều quang vừa sáu hạ
Ngoài nghìn dặm chốc đã ba đông.
Mới hừng lửa lựu sang khàn cuốc.
Từng biếc rừng thu chuyển sẫm hồng.
Hương đượm xuân nồng âm ỉ ngún
Trông vời con nước xiết mênh mông.
PHAN
TỰ TRÍ (TP Biên Hòa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét