(Nhị
Lục điệp ngữ cú; Bát
tiểu
vận)
Kẻ đến ngày sau sẽ đến mà
Bực mình đâu phải chỉ mình ta.
Nghe sầu khúc nhạc giăng sầu lạ
Luyến vọng cung đàn trỗi vọng xa.
Nghĩa ấy êm đềm phương ấy thả
Duyên này lặng lẽ buổi này qua.
Mơ tìm, một thuở chim tìm cá
Ước nụ tình chung tím nụ cà.
BÙI
TẤN HOÀN
Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc biến thể Nhất Điệp: “Thủ vỹ điệp ngữ cú”.
Biến thể này
điệp từ ở vị trí 1 (đầu
câu)
và vị trí 7 (cuối câu) trong một câu. “Nhị
Lục điệp ngữ cú”, nghĩa
là điệp từ ở vị trí 2 và vị trí 6 trong một câu.
Do ở hai vị trí này khi điệp vận, điệp từ bị tính lỗi Tiểu Vận nên thể thơ này
còn có tên “Bát
tiểu vận”
vì cả 8 câu đều nhận lỗi.
Khi
viết thể thơ này mà điệp từ ở hai vị trí cố định trong cả 8 câu thì bạn thay đổi
cách gọi. Ví
dụ: 3–6 “Tam
Lục điệp ngữ cú” hoặc 4–7
“Tứ
Thất điệp ngữ cú”.
vv... Tuy nhiên, khi viết các biến của thơ Đường luật
nên né lỗi bệnh đến mức
tối đa để giữ luật thơ. Hai cặp đối luôn phải chỉnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét