Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2019

Cảm nhận "Thăm lại trường xưa" của một cựu giáo chức


Thăm lại trường xưa

Vẫn thấy trong nguyên một chữ Thầy
Bên trò bên bạn nói gì đây...
Kìa nhành phượng đỏ khoe màu nắng
Đây bóng sân trường nhuộm sắc mây.
Bước tới vườn xanh hoa nở thắm
Tìm về bục giảng phấn rơi đầy.
Bâng khuâng giáo án còn nguyên nếp
Ríu rít nghe như tiếng gọi bầy...

DUY TIẾN (Bụi phấn – NXB Hội NVăn)




LỜI BÌNH:
Hoàng Tấn Đạt

Bài thơ “Thăm lại trường xưa” của Nhà giáo – Nhà thơ Duy Tiến là một bức tranh tâm trạng được diễn tả qua những gam màu rực rỡ khi tương hỗ, lúc tương phản, như sự đan xen giữa rạo rực vui, man mác buồn, trước cảnh trường xưa bạn cũ của một thầy giáo đã nghỉ hưu.
Mở đầu bài thơ ông viết:
Vẫn thấy trong nguyên một chữ thầy
Bên trò bên bạn nói gì đây...”
Tuy tác giả không diễn tả sự ồn ào náo nhiệt, tay bắt mặt mừng trong những phút giờ đoàn viên ấy mà ta vẫn thấy sự rộn ràng xốn xang của học trò, của đồng nghiệp và cả của chính người giáo chức về thăm lại trường xưa. Từ “trong nguyên” được xem là “thi nhãn” – nó thể hiện sự thanh cao, niềm tự hào của thầy giáo về phẩm chất trong sach của mình, về cái nghề cao quý mà cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã từng khẳng định “Dưới ánh sáng mặt trời không gì vinh quang bằng nghề day học.”
Trở lại trường xưa, trong niềm vui này “Bên trò bên bạn nói gì đây..., một câu hỏi tu từ thể hiên sự xao động của nội tâm – muốn nói nhiều và có nhiều điều muốn nói, khi lòng phơi phới niềm vui. Cũng từ niềm vui sướng ấy nên qua lăng kính của tác giả, cảnh vật trong trường hiện lên như một bức tranh rực rỡ sắc màu:
Kìa nhành phượng đỏ hoe màu nắng
Đây bóng sân trường nhuộm sắc mây
Bước tới vườn xanh hoa nở thắm
Tìm về bục giảng phấn rơi đầy.
Có thể nói, mạch cảm xúc trong bài thơ như một dòng chảy được dồn hết ở hai câu kết, bật lên một khúc nhạc lòng, phảng phất nỗi buồn man mác của cánh chim lẻ bạn xa đàn.
Bâng khuâng giáo án còn nguyên nếp
Ríu rít nghe như tiếng gọi bầy...”
Tôi tin rằng mỗi người cựu giáo chức chúng ta, ai cũng có tâm trạng như thế khi về thăm lại trường xưa...
Cảm ơn Thơ đã thổ lộ lòng Thầy, cảm ơn Thầy đã nói hộ cả lòng tôi!

HOÀNG TẤN ĐẠT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét