“Trải
tam sinh không nên duyên cầm sắt
Ta lặng cười trách Nguyệt Lão vô tâm...”
Yêu
nhau tặng tứ thơ
Thỏa tháng năm mong chờ
Bến
mộng duyên còn nợ
Bên nhau vẫn tưởng mơ…
Thời
gian chẳng nhạt mờ
Ấp
ủ say hồn ngơ
Phảng
phất lòng nhung nhớ
Tình
sao mãi dại khờ.
Thương
gầy cả vóc Mai
Lệ
đẫm hoen trang đài
Đắng
ngọt cùng nhau trải
Xa
tình chẳng nhạt phai.
Trông
về mãi lối xưa
Phố
vắng cơn chiều mưa
Quặn
buốt lòng như cứa
Xa
nhau tưởng mới vừa…
Duyên
còn có kiếp sau
Chớ
để ai thêm sầu
Tơ
Nguyệt xe cầm tấu
Thăng
trầm nốt đậm sâu.
Tình
ta trót nợ nhau
Ô
Thước ai qua cầu
Vạn
kiếp Ngân Hà thấu
Tương
phùng bớt lệ ngâu.
TP Hồ Chí Minh, 29-9-2020.
NGUYỄN
THÚY HẰNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét