Một số người hiện nay quá quan trọng hóa đến
các “lỗi”, “bệnh” trong thơ Đường luật, nhưng chính những nhà thơ Đường điển
hình nhất như Lý Bạch, Đỗ Phủ,…
hoặc các nhà thơ lớn của Việt Nam trước đây như Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Bà
Huyện Thanh Quan, Nguyễn Khuyến, Trần Tế Xương, v.v… lại sẵn sàng “phá cách” để tạo ra
bài thơ có giá trị cao hơn. Các bài thơ của họ mang đầy đủ nét đẹp đặc trưng của
thơ Đường luật, có giá trị cao cả nội dung và nghệ thuật, nhưng không quá câu nệ
vào một số các quy định quá chi tiết, miễn sao đạt được tối đa cái nhà thơ muốn
thể hiện.
Ở đây xin nói về bài thơ “Đèo Ba Dội” của Hồ Xuân Hương:
Một đèo, một đèo, lại một đèo
Khen ai khéo tạc cảnh cheo leo.
Cửa son đỏ loét, tùm hum nóc
Hòn đã xanh rì, lún phún rêu.