Ta
đang buồn chẳng thể buồn hơn
Giấc
ngủ đêm thâu cứ chập chờn.
Nghẹn
tới sầu bi bao cám cảnh
Đau
vời buốt cả những nguồn cơn.
Trăng
thu càng ngán niềm cơ cực
Gió
lạnh bồi thêm nỗi giận hờn.
Biết
đến bao giờ vui được nhỉ
Hay là gom hết cái cô đơn...!?