Chiều chợt cô đơn
quá thế này
Bạn bè xa ngái lạnh
vòng tay.
Tràn ly rượu đắng
buồn khôn giãi
Nghiêng tách cà
phê thảm khó bày.
Hiên lạnh không người
hoa héo rụng
Phòng đơn chẳng khách
nhạc sầu lay.
Quê nhà ngoảnh lại
mờ sương khói
Chim lẩn trời mây sắp cạn ngày.