Ngó bức dư đồ dạ xốn xang
Phải rằng lịch sử đã sang trang.
Biển Đông nỗi hận trùm bao dặm
Ải Bắc niềm đau phủ mấy hàng.
Nhớ mãi Gạc Ma bầm sắc máu
Nào quên biên giới trắng màu tang.
Biết bao tuấn kiệt quên thân xác
Tô thắm ngàn năm áng sử vàng.