Vô tình nào phải cố
tình đâu
Bởi tính hay trêu
mới nhuốm sầu.
Đã trót một lần
ghi khắc đậm
Để rồi bao thuở đợi
chờ sâu.
Tóc xanh phai sắc
pha mùa nhớ
Biển cạn vắng người
đẫm giọt ngâu.
Muốn ghép trăng
đơn ngời mộng đẹp
Giật mình nghe vọng tiếng chuông lầu.