Qua “mùng” thi phú ngẫm không ra
Hết rượu bia... dường chữ bỏ ta.
Gắng viết đôi câu vần thấy nhạt
Cố khơi dăm vận tứ nghe lòa.
Da mồi năm trước còn mồi thiểu
Tóc bạc xuân này đã bạc đa.
Giọt nắng bên thềm xao xác lạ
Ơi người tri kỷ... mãi đâu xa...