Chẳng
trúc, chẳng mai phận ẩm ương Phong
tư, cốt cách loại thường thường. Đầu
xanh đã trải cơn chìm nổi Tóc
bạc còn mang nỗi vấn vương. Cơm
áo bao lần thương chữ nghĩa Gió
mưa một thuở ngại từ chương.
Thời
gian rảnh rỗi lại làm
thơ Đầu
óc mở mang đỡ thấy mờ...! Lục
bát đã lâu thường thú vị Luật
Đường mới học vẫn còn mơ. Lời
ngân giản dị từ xưa đó Câu
viết chân thành trước đến giờ.