Lòng người xa xứ có ai hay
Đâu dễ cảm thông những nỗi này.
Chén rượu quê người thành đắng chát
Lời thơ đất khách hóa chua cay.
Vì thương Tổ Phụ chưa quên bút
Bởi xót Mẹ Cha vẫn nhớ cày.
Tri kỷ đi hoài sao chẳng lại
Mình ta vò võ vỗ cơn say.