(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ
thanh vận)
Ngóng đợi chờ
trông đã mỏi mòn
Ghi vào nỗi xót
cuộc đời con...
Từng hôm bóng ngã
làn mây phủ
Mỗi buổi rèm che
ngọn gió dồn.
Tủi phận tìm cha
nhìn cuối bãi
Mơ lòng kiếm mẹ
dõi đầu non.
Nhà chung tưởng
nhớ cùng hai mộ
Lạnh vắng người xưa mãi chẳng còn.