Những
dòng cảm xúc chẳng còn nguyên Dạ
cứ băn khoăn sự ác hiền. Lắm
kẻ u mê cơn mộng huyễn Bao
người mông muội giấc mơ tiên. Tình
phai phải lẽ vì danh lợi Nghĩa
nhạt là do bởi bạc tiền.
Ta
về quyẩn
chốn non cao Dại
với sân si dễ té nhào. Ta
kiếm tri âm trao ước nguyện Tìm
người tri kỷ gửi tâm giao. Nơi
hình nguyệt lẻ cùng xum tụ Vắng
bóng giai nhân có lẽ nào...