Mưa
hạ lênh loang nắng dãi dầu Tình
thu ta mãi đợi từ lâu. Phượng
tàn nghiêng cánh sen thao thức Cuốc
gọi đau lòng dế dũi thâu. Thảng
thốt nhành lan thương lúa lép Trở
trăn ve sớm thả canh sầu.
Nắng
đã cho em một góc trời Để
thương để nhớ trút về nơi... Phượng
hồng rực rỡ tình đơm nụ Lựu
thắm thướt
tha mộng hé cười. Sóng
gọi chiều xanh mơn dáng ngọc Gió
đưa trưa đỏ quyện hình người.