Bài xướng:
Vịnh cái bàn chân
Gồng
mình lặng lẽ gánh toàn thân
Chẳng
dám so đo chẳng ngại ngần...
Cõng
đứa mồm loe chuyên phán xét
Gồng
thằng bụng phệ chỉ vòi ăn.
Phân
gio, bùn đất mình mang vạ
Rượu
thịt, phấn son nó chiếm phần.
Tim
óc làm gì mà chẳng biết
Trần
đời khổ nhất cái bàn chân...!