Nghe
tiếng khen chê cũng mỉm cười Chuyện
đời đen trắng rõ mười mươi. Bịt
tai che mắt thâu tâm định Bỏ
lợi phủi danh luyện trí ngời. Vinh
nhục nào vương chi bụi thế Nghĩa
nhân còn sáng mãi danh người.
Hỏi
rằng mình nhớ đến ta không Kỷ
niệm với nhau vẫn đỏ hồng. Lai
láng thơ dồi khi nắng ấm Dạt
dào môi ứa lúc mưa nồng. Càng
xua tình hỡi lòng càng khát Cứ
đuổi người ơi dạ cứ mong.