Muốn
dứt ưu phiền, diệt hận sân Làm
cho cuộc sống thỏa vô ngần. Không
hề giận dữ hờn lây phận Chẳng
để âu sầu lụy đến thân. Gột
nước vô chừng an chốn dạ Soi
gương bát nhã tận bàn chân.
Rảnh
rỗi hàng ngày sáng tác thơ Trưa,
chiều, sớm, tối vẫn thầm mơ. Người xưa một thuở luôn mong đợi Cảnh cũ bao năm mãi ngóng chờ. Lục
bát, câu vần đừng lộn xộn Đường
thi, niêm luật chớ thờ ơ.