Anh
về thăm lại bến sông xưa Con
sóng dịu êm, nước nhẹ đưa. Chạng
vạng nhìn mây trời bát ngát Chiều
chiều ngắm cảnh nước say sưa. Ốc
cua chả thiết leo bờ cát Ong
bướm nhẹ bay xuống rặng dừa.
Em
là trăng khuyết giữa màn đêm Thua
thiệt đớn đau rõ yếu mềm. Vượt
khó bao lần cầu phận sướng Chịu
buồn mấy độ ước bờ êm. Trời
gieo cảnh thiếu tim dâng lệ Đất
phụ người ngay bóng đổ thềm.
Bến thuyền Marina cửa sông Dinh, Rạch Dừa, Vũng Tàu.
Bài xướng:
Thăm bến sông Dinh
Ta
về thăm lại bến sông Dinh Nước
vẫn dịu êm thắm nghĩa tình. Bờ
cát... đón người đây giữ biển Bụi
lau... chờ bạn đấy kiên trinh. Chiều
trông nước xuống buồn se sắt Sáng
ngắm triều dâng thả bất bình.
Hồn
dâng – thất vịnh buổi hừng đông Mặt
biển chân trời rực ánh hồng. Cảnh
ấy ngời ngời màu tự cổ Tình
này rạng rạng sắc cầu vồng. Duyên
trao muôn chúng không phân biệt Thực
nhận trăm phần chẳng viển vông.
Thập thững trần gian mấy độ đường Ngù ngờ để cũng lắm buồn thương. Nương dâu một ngọn chiều nghiêng bóng Thơ phú đôi vần sớm thả hương. Cơm áo đã đành thôi phó mặc Danh quyền vẫn kệ chẳng tơ vương.
Ai về Bà Rịa... ngắm như tranh Ruộng lúa vườn cây quả trĩu cành. Phố thị thay da khoe sắc thắm Nông thôn đổi mới khởi tươi xanh. Văn minh ý Đảng luôn soi sáng Tiến bộ lòng Dân phải quyết giành.
Thời gian rảnh rỗi tập làm thơ... Đầu óc mở mang đỡ vấy mờ. Lục Bát đã lâu, thường thú vị Luật Đường mới học, vẫn còn mơ. Lời ngâm giản dị từ xưa đó Câu viết chân thành trước đến giờ.
Cửu
vịnh Cỏ May – vịnh chiếc cầu Nơi
đường thiên lý nhập vàng âu. Vũng
Tàu – Nam Bộ vươn lên thế Phố
Biển – Miền Đông vượt đứng đầu. Tăng
trưởng chỉ tiêu thêm vận hội Thực
thi kế hoạch giữ dài lâu.
Tính cách thẳng ngay chẳng thể ngờ Nết người nho nhã biết làm thơ. Xưa thời con trẻ mắt đen láy Nay buổi già nua tóc bạc phơ. Không giữ ở long bao oán hận Thay khi xa mặt mấy mong chờ.