Ngon ngọt nuôi mình giếng nước quê Thơm dòng sữa mẹ nẻo đi về. Đêm trăng em đợi người bên xóm Hoa cỏ ta ngồi cảnh mái đê. Áo trắng độ nào hoa phượng nở Khăn hồng thuở ấy bạn bè khoe.
Nắng
đã vàng hơn, gió mát hơn, Sài
Gòn phượng cũ tán xanh rờn. Nhà
bên vườn cúc hoa chưa nở Thềm
nọ cành mai lá vẫn vờn. Lũ
trẻ tựu trường vui biết mấy Thầy
cô về lớp nhớ nào hơn.
Hương Biển – Hội thơ của tỉnh nhà Đậm đà tình cảm, nghĩa sâu sa. Vũng Tàu tề tựu nhiều thi sỹ Bà Rịa tập trung lắm soái ca. Tụ hội thường xuyên nơi phố biển Giao lưu rộng khắp nẻo quê xa.
Hôm nay nhớ lại bước hành quân Đất nước mọi miền in dấu chân. Lội suối băng rừng lên Việt Bắc Trèo đèo qua núi đến Nà Ngần. Ra vào Quảng Trị vây thành cổ Vượt tiếp Trường Sơn tỏ sức xuân.
Chinh phục an toàn đỉnh núi cao Cáp treo hiện đại hãy lên nào! Hồ Mây, thác nước in trời biển Núi Lớn, mây nguồn quyện gió sao. Du lịch, vui chơi mừng hạnh phúc Tham quan, nghỉ dưỡng tiễn ba đào...
Cờ tướng chiều nay với Hiểu Lê Cúp vàng dừa lửa thắng mang về. Quân xanh chú hắn giành khiêm tốn Bên đỏ anh mình vội hả hê. Đi trước thằng em hay đấu mã Tiếp theo ông bác giỏi điều xe. Ba bàn thắng cả đi thăm cháu Còn dọa sáng mai chiếu tứ bề!
Với nàng ta mãn Biển Xanh ơi! Vì đã khơi lên ngọn lửa đời. Lục Bát vần trao đi vạn nẻo Thơ Đường tứ ngọt đến trăm nơi. Hội viên nhiệt huyết, tình tươi thắm Chủ nhiệm công tâm, nghĩa sáng ngời.
Mùng Năm tháng Chín buổi khai trường Xanh ngắt trời thu tỏa ánh dương. Tấp nập đông vui từng lối phố Tưng bừng nhộn nhịp mọi con đường. Cờ hoa trống rộn nơi trường lớp Biểu ngữ loa vang khắp bốn phương.
Đã
mấy mươi năm gặp lại thầy Ngập
tràn kỷ niệm ở nơi đây. Người
xưa đã trải bao mưa nắng Bạn
cũ từng qua mấy gió mây. Nỗi
nhớ chia ly còn lắng đọng Niềm
vui đoàn tụ đã dâng đầy.
Thương mẹ quanh năm tắm nắng đồng Cho mùa trĩu hạt lúa đơm bông. Đường khuya mỏi gối mòn chân đất Ngõ sớm sa sương xót cõi lòng Lận đận khơi dòng trên bến đợi Gian
nan trở gánh giữa chiều mong.