Bừng
bừng dân thợ với dân cày Chung
sức, đồng lòng, quyết thẳng tay. Đánh
đổ cường quyền bao huyện tỉnh Lập
nên thể chế những đêm ngày... Nông
thôn, thành thị, ngai vàng đổ Sơn
địa, trung du, sắc đỏ bay.
Từ
tuổi tám hai đến cửu tuyền Vượt
qua điếc đặc tự duyên thiên. Đọc
cho hết sách trong ba tủ Đếm
được tuổi đời ngoại bách niên. Lối
ngự thiên đàng luôn hiện hữu Đường
về âm phủ cứ an nhiên.
Tình nghĩa lâu nay một ngụm trà Anh mời tôi ghé sáng hôm qua. Buồn vui tuổi hạc thêm bè bạn Chú Sáu anh Tư cuối xóm xa. Rèn khí dưỡng sinh ba bốn lão Luyện tâm thể dục chín mười bà.
Mảnh
đất, niềm vui dễ nảy mầm Danh
lam thắng cảnh biển rì rầm. Hảo
tâm cao đẹp – doanh nhân “Tịnh” Nhiệt
huyết vui tươi – giám đốc “Tâm”. Đặc
sản chung vui miền nghĩa cả Đồng
hương tô đẹp nét tình thâm.
Nghe
lá vàng rơi nhẹ trước thềm Ngỡ
ngàng gót ngọc ngỡ chân em. Người
đi trong gió len song vắng Thu
nép bên trăng xỏa tóc mềm. Lệ
rướm trang khuya chừng nhạt vội Lòng
vương nỗi hạ chợt dài thêm.
Bà
Rịa quê ta đổi mới rồi Lầu
cao đường rộng... đến mà chơi! Trung
tâm thương mại vui mua bán Hành
chính cơ quan đẹp tuyệt vời. Bệnh
viện cao tầng y dược giỏi Nhân
dân bốn huyện bệnh nhân cười.
Đã mấy mùa hoa nhớ Vũng Tàu Đêm nằm tơ tưởng ngỡ gần nhau. Em bơi bì bõm nơi bờ trước Anh nhảy thì thùm cuối bãi sau. Nước biếc, trời trong mây giỡn sóng Non xanh, biển bạc đá khoe màu.
Bà Rịa – đấy miền Đông ước mơ Chín mong mười đợi biết bao giờ... Cá tôm ngồn ngộn về trên bến Cây trái xum xuê khắp bãi bờ. Đất Đỏ(*) quê hương trang liệt nữ Vũng Tàu xứ sở đấng anh thơ.
Ngàn năm đá núi vẫn trơ gan Để khách dương gian phải ngỡ ngàng. Hạ tới âm thầm phơi nắng lửa Đông về lặng lẽ đắm băng chan. Rêu phong suốt kiếp lòng không đổi Nước xối quanh năm dạ chẳng màng.
Giáo dục xưa nay – Quốc sách đầu Bao lần cải cách đã xong đâu. Âm Tầu uốn lưỡi nghe vui ngộ Tiếng Việt gài chân sửa nát nhàu. Giáo – Sĩ kiếm tiền “tôn” sách rởm Thầy – Trò lạc nghĩa nhói tim đau.
Đầu xuân Bà Rịa mở “Ngày thơ...” Đường luật... từ lâu mãi đợi chờ. Thi hữu quen nhau tràn nỗi nhớ Văn đàn gặp gỡ thỏa niềm mơ. Cao Bằng xướng họa chừng nghe tiếng Đồng Tháp bạn quen cũng mập mờ.
Ngon ngọt nuôi mình giếng nước quê Thơm dòng sữa mẹ nẻo đi về. Đêm trăng em đợi người bên xóm Hoa cỏ ta ngồi cảnh mái đê. Áo trắng độ nào hoa phượng nở Khăn hồng thuở ấy bạn bè khoe.
Nắng
đã vàng hơn, gió mát hơn, Sài
Gòn phượng cũ tán xanh rờn. Nhà
bên vườn cúc hoa chưa nở Thềm
nọ cành mai lá vẫn vờn. Lũ
trẻ tựu trường vui biết mấy Thầy
cô về lớp nhớ nào hơn.