Nay em đội bão với băng ngàn Lên tới Mù Cang Chải suối chan. Lơ lửng trùng mây, mây níu áo Ngập ngừng gió núi, núi cầm chân. Rừng hoa chào đón người hiền tỷ Vựa nếp đưa hương kẻ trí nhàn.
Tặng
CLB Thơ Biển Xanh (Vũng Tàu) nhân dịp khởi động trang thơ “Biển Xanh tình người”.
“Biển Xanh” là những đóa hồng nhung Gửi tứ, vần xuân đến mọi vùng. Nhặt mỗi hương đời trong cuộc sống Gom từng thủy mặc giữa không trung. Ước ao vững chí như đồng trụ Nung nấu công tâm tựa bách tùng.
Nhập viện sum vầy với bệnh nhân Nhà thương... mới đến đã quen thân. Nơi lòng nhân ái luôn cao thượng Đây chốn bình yên được khỏe dần. Bác sĩ chuyên khoa thăm khám kỹ Dưỡng y chu đáo đón ân cần.
Trăng in mặt nước, hòa cùng biển Người ngẫm câu vần hẹn với thơ. Rạng rỡ khuôn vàng đang ngóng đợi Lung linh dáng ngọc vẫn mong chờ. Không gian thấp thoáng bao hình ảnh Vũ trụ bồng bềnh những giấc mơ.
Quả ngọt vườn em đã mấy mùa Um tùm khế nặng trĩu cành đua. Khi cầm trái mọng còn chưa đủ Bận hái đùm to vẫn chẳng thừa. Để có bao người kêu mãi đượm Cho nhìn mấy gã bảo hoài chua.
Tình
người đồng chí... nghĩa đồng hương Bạn
hữu cơ quan – một... chiến trường. Mấy
chục năm trời xa Xứ Nghệ Bao
nhiêu ngày tháng gợi Thanh Chương. Mình
về Bãi Trước còn lưu dấu Bậu
ở Rạch Dừa những nhớ thương.
Bao năm cơ nghiệp chẳng giàu sang Bệnh tật... buồn chi khổ lại mang. Dãi nắng sông xưa kìa bến ngược Dầm mưa bạn cũ đấy đò ngang. Tuổi già sống khỏe thêm sung mãn Hạc bạch vui chơi hưởng phước nhàn.
Nguyện
cầu thần thánh chẳng hề linh Chỉ
có tự ta cứu lấy mình. Thả
hứng khởi cho hồn mọc cánh Sống
chân thiện để trí khai minh. Nên
trong gia đạo đề huề nghĩa Còn
ngoại chúng sinh trọn vẹn tình.
Chữ
Thánh xin đừng để mục chương Bởi
lo đeo đuổi món thi Đường. Tài
hèn biển rộng làm sao đảm Sức
yếu sông dài chẳng dám đương. Trong
dạ còn vang câu cố quận Bên
tai lại trỗi khúc nghê thường.
Trời xuôi tôi bạn hợp tâm đầu Mới gặp mừng mừng ngỡ đã lâu… Khúc hát em ca thêm quyến luyến Câu thơ anh xướng vợi u sầu. Đồng Nai người đến, tình vương
mãi Bà Rịa mình về, nghĩa khắc sâu.
Diễu võ tung hoành
khắp biển khơi, Hù đe lấn chiếm đã
bao đời. Vẫn hay trước vó
chuồn nong nả, Có nhớ xưa cờ cuốn tả
tơi. Tổ quốc Rồng Tiên
không thể mất, Quân dân Nước Việt
chẳng hề ngơi.
Thẫn thờ chiều tím dõi thu sang Mây xám vụt qua đếm bẽ bàng. Ghế đá đìu hiu cam phải cảnh Giọt ngâu trắng xóa rũ bên đàng. Xa rồi phượng đỏ bao ngày vắng Còn lại phố xưa những lá vàng.