Vũng
Tàu mưa bão kéo lê thê Gió
quật mưa quăng lạnh tứ bề. Rượu
uống không ai ly chát đắng Thơ
làm thiếu bạn tứ buồn tê. Trong
này mới biết phong ba tới Ngoài
đó vừa hay gió bắc về.
Đổi
gió đông về sổ mũi ho Tuyền
Mai cảm sốt mấy hôm sò(*) Tay
chân bủn rủn còn nhăn nhó Áo
váy eo xèo chẳng đắn đo. Xóm
mạng Đường Thi lười họa xướng Làng
phây Nhạc Sến biếng ca hò.
Một
mai phây-buk bỏ đi thì… Khắc
quạnh canh trường với những khi… Để
dạ sắt se cho ánh mắt… Và
lòng hoang hoải khiến bờ mi… Em
còn mãi nhớ hay là đã… Ta
khó mà quên cũng chỉ vì…
Bão số 9 gây ảnh hưởng lớn tại TP Vũng Tàu. Ảnh:
Bích Trâm.
Nhớ
mười năm trước cảnh thương đau Bão
dữ tràn qua đất Vũng Tàu(*). Sóng
cuộn, biển gào thiên họa ập Nhà
tan người mất thế nhân sầu. Trời
cao mây phủ giăng bờ trước Đất
thấp mưa tràn lặng bãi sau.
Tuổi
bảy mươi ba chẳng có già Vẫn
còn hăng hái với thơ ca. Giúp
con tạo lập đường danh phận Cùng
vợ chăm lo đảm việc nhà. Dạy
cháu quý nghề thương nghiệp giáo Bình
văn cùng bạn tỏ lời hoa.
Quan
thời “bốn chấm”(*) ngẫm tài ghê! Lãnh
đạo còn kiêm đủ thứ nghề. Bán
chổi, nuôi heo... nơi phố núi Trồng
hoa, chơi cảnh... giữa vườn quê. Làm
giàu hai chữ quen mà lạ Bổng
lộc trăm nguồn tỉnh hóa mê.
Ông
lão tóc râu đẹp biết bao Bên
hòn non bộ dáng thanh tao. Ngắm
cây nghĩ tới thời trai trẻ Nhìn
đá nhớ xưa thuở chiến bào. Tôm
cá tung tăng trời thẳm lộng Lá
hoa chen chúc nước lao xao.
Ông
lái đò xưa gác mái chèo Nghĩa
tình bến cũ vẫn buông neo. Thương
từng khuôn mặt trò lên lớp Nhớ
cả tâm tư trẻ vượt đèo. Lòng
vẫn xốn xang mùa phượng nở Ý
còn thổn thức tiếng ve reo.
Tiên lễ hậu văn mới thọ cư Người mà thiếu đức sẽ hư nhừ. Tri ân gọn nhẹ thầy cho đủ Đáp nghĩa cầu kỳ cô bảo dư. Giáo dục học sinh lưu tốt ý Khuyên răn giới trẻ giữ hay từ.
Vừa
mới mừng anh tuổi bảy mươi! Mà
nay vĩnh viễn bặt im lời. Trần
gian vội khép vòng sinh tử Cõi
Phật xa đưa tiếng khóc cười. Một
bóng Vân Sơn tâm ánh thiện Trăm
năm Long Hải đức tươi ngời.
Nhặt
từng sợi nắng chất đầy vai Gánh
nỗi cô liêu trải dặm dài. Chốn
đó gió sương vờn tóc bậu Nơi
này sỏi đá ngóng chân ai. Bút
dù gom lại hàng trăm ý Thơ
dẫu trải ra cả vạn bài.
Ngày
đó thương người đã hứa sao Kia
gom ước nguyện nỗi mong nào. Mộng
êm tiếng hẹn mừng khi thảo Khảm
thắm tơ hòa nối quãng khao. Còn
nặng duyên tình trong gió đảo Chưa
vơi hạnh phúc giữa mưa gào.
Men
tình buổi nọ thấy dần vơi Mãi
sợ đường yêu nếp đổi dời. Mỗi
nẻo cơ bần trông tới Phật Muôn
lần vận hẩm nói tùy nơi. Mơ
giàn kỷ niệm như lời thánh Mến
cõi thời gian tự cổng trời.
Dẫu
chẳng sinh con giữa kiếp người Không
nuôi dòng sữa ngọt đầy vơi. Bến
đò cần mẫn bao năm tháng Bục
giảng gian lao cả cuộc đời. Nét
chữ ngàn sau Tâm tỏa sáng Lời
thầy vạn thuở Trí bừng soi.
Ươm
mầm tỉa hạt hãy nhìn đây… Thực
trạng nhiều nơi vẫn thế này. Biệt
phủ quan tham trăm mái dựng Lâu
đài tướng nhũng chục tầng xây. Đau
lòng lớp học chen bùn nước Xót
cảnh trường em tựa vũng lầy.
Vui
quá hôm nay được gặp thầy Bao
tình chan chứa nói gì đây. Trường
xưa nỗi nhớ còn mang nặng Lớp
cũ niềm tin vẫn chất đầy. Mừng
bạn siêng năng làm việc tốt Ơn
người cần mẫn dạy điều hay.