Ba
miền hẹn ước sẽ cùng nhau Dự
hội Đường thi ở Vũng Tàu. Khách
mỏi mong chờ thăm bạn trước Chủ
khao khát đợi đón người sau. Thơ
dào dạt nhớ ngân trời thẳm Sóng
thiết tha mời vọng biển sâu.
Thắp
sáng Đường thi biển Vũng Tàu Những
buồng tim ấm sánh bên nhau. Mai
vàng lộng nắng tươi chào trước Đào
tía đẫm sương thắm nở sau. Thơ
phú ba miền tình quyến luyến Ngôn
từ bốn cõi nghĩa trầm sâu.
Cái
“Hội hoa Xuân”đến nực cười Muôn
ngàn đua sắc để trêu ngươi. Chị
khoe lan tím mơ dăm bảy Anh
trổ hồng nhung mộng chín mười. Những
tưởng cành xanh là biếc thắm Nào
hay lá úa lại non tươi.
Miền
Nam ngày Tết đọc thơ Đường Thổn
thức xuân đời vọng cố hương. Bằng
hữu thơ ca tình mãi
quý Xóm
làng mưa nắng dạ hằng
vương. Mai
vàng chưa đã khuây niềm nhớ Đào
thắm vẫn
còn nặng nỗi thương.
Vũng
Tàu bãi biển đẹp như mơ Nam
Bắc thi nhân đã hẹn chờ. Bảy
chữ nồng thơm hồn nghệ sĩ Tám
dòng tỏa sáng mộng người thơ. Dù
cho cách trở đừng quên lãng Dẫu
có xa xôi chớ hững hờ.
Rốn
dầu Tổ quốc... Vũng Tàu ơi! Hữu nghị Việt – Xô mãi sáng ngời. Bạch
Hổ hiên ngang trong bão tố Đại
Hùng sừng sững giữa trùng khơi. Rạng
Đông tô thắm hồn dân tộc Hồng
Ngọc ngời soi rạng giống nòi.
Xuân
về rạo rực đứa con xa Gói
bánh chưng xanh thoảng vị nhà. Ngoài
phố trắng phau từng đụn tuyết Trên
bàn đỏ rực những bông hoa. Xa
xôi vẫn ấm nhờ tình mẹ Cách
trở hóa gần bời nghĩa cha.
Chào
em năm mới đến mừng Xuân Tha
thướt dáng xinh đẹp bội phần. Nắng
sớm đưa người về trước cổng Hương
nồng anh nhận tận đầu sân. Môi
thơm thắm đỏ lời cầu chúc Rựơu
ngọt hồng đào ý tặng dâng.
Trời
nhuộm chòm râu bạc trắng cằm Sức
này chắc sống đến ngoài trăm! Cầu
được an nhiên và tự tại Trông
cho mát mái với êm dằm. Tâm
hồn sảng khoái
khoe thần vượng Da
dẻ hồng hào ngỡ tuổi “băm”(*)
Tết
đến văn chương bỗng được đà Như
đào gặp tiết nở bung hoa. Lời
ca tiếng hát dành cho trẻ Câu
đối thi thơ để tặng già. Hoa
nở cho ong bướm tụ lại Rượu
vào để chữ nghĩa tuôn ra.
Cả
lũ ham ăn hóa bụng sề Ai
nuôi chẳng kể cứ no phè. Dỏng
đuôi ngoe ngẩy khoe thân bự Hỉnh
mõm phì phò nháy mũi loe. Tai
điếc không nghe lời dạy chúng Đầu
ngu nối tiếp sống theo bè.
Tuất
đi Hợi đáo – đón xuân sang Phố
thị làng quê thật rỡ ràng. Gia
đạo đoàn viên vui hội ngộ Nước
nhà nhập cuộc thỏa
mơ màng. Luyện
tâm trí vượng cùng dâng hiến Kiên dạ gan bền đặng mở mang.
Đường
thi khởi hội kết muôn nhà Kỷ
Hợi xuân này đón bạn xa. Bà
Rịa – Nhà
Tròn chim én vẫy Vũng
Tàu – phố
biển khách thơ qua. Lời
trao ý gửi từ khi mới... Trống
điểm cờ dương tới lúc đà...
Yêu
biển quê hương ghé đảo chơi Nhà laođế quốc – vết thương đời! Cầu Tàuxưa ấymình đâu tưởng Chuồng
Cọp trở nên chốn gọi
mời. Một
đấng anh hùng gương Chị
Sáu Nốt
son hằn đọng một Con Người.
Vài
năm tấp tểnh học thơ Đường Công
sức như hòa
muối đại dương. Chỉnh
đối khôn rành câu hụt nghĩa Chênh
niêm khó sửa ý chưa tường. Năm vần ngắc ngứ thành tai họa Bảy
chữ ôm đồm hóaẩm
ương.