Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2019

Đón khách qua sông



Ánh nắng ban mai rọi cánh đào
Dòng sông lấp lánh tự ngàn sao.
Gặp em trên bến, lời đon đả
Đón khách qua sông, giọng ngọt ngào.
Nhẹ lướt thuyền hồng trên sóng bạc
Tung bay bọt trắng dưới trời cao.

Phận lỡ làng...!



Bỏ thiếp đơn côi thế hỡi chàng
Ngậm ngùi sớm tối nỗi buồn mang.
Con thơ ngày vắng sầu cô quạnh
Vợ góa canh thâu nhớ võ vàng.
Cứ tưởng duyên lành chung lối mộng
Đâu ngờ tình lỡ bước sang ngang.

Men chi...?



Chẳng biết men chi ngộ thế này!?
Ai thời nếm thử cũng mau say.
Nhìn anh lắp bắp tay run rẩy
Trông chị thẹn thùng mặt đỏ gay.
Mùi nóng yêu thương như tri dậy
Hương nồng quyến luyến tựa cao bay.

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2019

Nhìn lại đời mình



Tháng năm vần chuyển cứ dần trôi
Bảy tám xuân qua lão thật rồi.
Sự nghiệp rời xa nào ngoảnh lại
Công danh đã khép chẳng màng soi.
Vần thơ vui thú cùng thi hội
Văn bút giao lưu với cuộc đời.

Chùm xướng họa: MỘT LỜI RĂN

(Tung hoành trục khoán)
Giầu sang phú quý đừng cậy của
Nghèo khó vươn lên chớ nản lòng.”



Bài xướng:
Một lời răn

Giầu có đừng quên lúc cạn dòng
Sang, hèn thế cuộc biết sao đong.
Phú là do: gốc Nhân chăm đắp
Quý bởi vì: cây Đức biết trồng.
Đừng vội, chớ chùn khi vượt ải
Cậy buồm, lựa sóng lúc sang sông.

Không bằng...

(Tung hoành trục khoán)
“Dẫu có bạc vàng trăm vạn lạng
Không bằng kinh sử một vài pho.



Dẫu đời lắm hẻ hám quan to
đủ sách xưa chẳng biết dò.
Bạc nén... đi xa rồi cũng bỏ
Vàng cân... lúc chết nỏ mang cho.
Trăm điều mơ mộng rồi đâu thấy
Vạn ý cầu mong chỉ mẫm mò.

Độc ẩm



Trông về lối cũ khuất ngàn dâu
Tóc đã hoa râm áo đã nhàu.
Dạ dẫu sắt se vò chín khúc
Bút còn xao xuyến thảo vài câu.
Bài thơ viến xứ chênh chao nhớ
Chén rượu tha hương chất chứa sầu.

Vào hạ



Hạ đến cho lòng bỗng tái tê
Làng xa nắng trải bước sang hè.
Thương chùm mận chín cô hàng xóm
Nhớ vị nhãn lồng trái xứ quê.
Đã nhủ người xưa đâu ước hẹn
Còn vương nghĩa cũ tựa mang thề.

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2019

Cảnh già



Hưu nhàn rảnh rỗi chỉ làm thơ
Ước vọng hư danh vốn cũ mờ.
Chuyện kể nghe qua vần níu gọi
Lời than mới đọc tứ khuyên chờ.
Tìm câu hả dạ vui tình chữ
Thả ý yên lòng đẹp nghĩa tơ.

Cảm tác thơ Vũng Tàu



Nay đến hội thơ đất Vũng Tàu
Hòa trong trang viết, viết đôi câu.
Thi hữu thi nhân xin kết nối
Rạng ngời thơ phú mãi bền lâu.

Bảy mươi xuân



Thấm thoát qua rồi bảy chục xuân
Đường dài vẹt gót trải phong trần.
Mấy mươi năm gắng hồng tâm đức
Suốt một đời chăm sáng nghĩa ân.
Bởi quý nghiệp nghề vun cội phúc
Biết lường thế sự dưỡng cành nhân.

Nợ nhau



Mình trót nợ nhau suốt cả đời
Bao mùa san sẻ những đầy vơi.
Em trao ước vọng hồng duyên má
Anh giữ niềm tin vững ý lời.
Thương lắm dòng thơ hòa quyện lại
Yêu sao thuyền mộng ngập ngừng trôi.

Bình yên

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Một chốn trần gian thỏa nhãn tiền
Đem hòa chén rượu cảnh bình yên.
Làm thơ ghép nhạc tình không giũ
Dõi áng bình câu bạn chẳng phiền.
Để chuỗi hương lành treo ngọn núi
Cho làn gió nhẹ thoảng ngoài hiên.

Nỗi niềm xa



Mùa thi khép lại bỗng dưng buồn
Thổn thức trong lòng trỗi dậy tuôn.
Mực đẫm bơ phờ cơn gió thoảng
Trang dày khắc khoải giọt mưa luồn.
Ngày vui rũ rượi âm thầm ngẩn
Buổi nhớ ai hoài lặng lẽ suôn.

Yêu…



Cũng một chữ yêu lắm dại khờ
Như mình đắm đuối với nàng thơ.
Đã thường ôm ấp chê vần điệu
Rồi lại kiêu k dỗi luật trơ.
Mỗi bận nâng niu thì lấm lét
Bao lần vương vấn lại vu vơ.

Kim – Kiều vỡ mộng



Tất giao lời hẹn gửi vào đâu?
Những tưởng nồng say đến bạc đầu.
Kim Trọng hồn đau còn lặn lội
Thúy Kiều dạ xót mãi lo âu!
Chàng như nắng nhạt buông rừng thắm
Thiếp kiểu trăng gầy ngã biển sâu.

Chùm xướng họa: TÙY DUYÊN




Bài xướng:
Tùy duyên

Ở đời muôn sự hãy tùy duyên
Ai biết Bồng Lai với Cửu Tuyền…
Lương thiện mặc nhiên thu phúc ấm
Gian tà đâu dễ hưởng bình yên.
Hãy buông đố kỵ san bằng oán
Mau bỏ sân si rũ sạch phiền.

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2019

Bình minh Bãi Trước



Núi đợi trăng tà treo đỉnh núi
Thơ bừng nắng hửng nhuộm hồn thơ.
Hàng phong gió sớm đang mời gọi
Khúc nhạc tình quê đã đón chờ.
Lãng đãng mây mờ nao dạ khách
Lập lòe phượng đỏ rộn niềm mơ.

Chùm xướng họa: TIẾNG VỌNG CHIỀU



Bài xướng:
Vọng âm

Nhịp bước thời gian cứ lặng thầm
Trông về cánh nhạn mãi xa xăm.
Mùa đi bạt sắc hồn vương nhớ
Gió thoảng buồn hương giấc lạc cầm.
Phím cũ ran lòng đau phách mộng
Dây chùng rối dạ tiếc ngàn năm.

Phôi phai



“Đình tiền tạc dạ nhất chi mai”(*)
Người cũ bây giờ hỏi có ai...!?
Một bóng trăng đơn treo vách núi
Đôi làn gió lạnh vuốt bờ vai.
Thương quyên gọi bạn thâu canh vắng
Xót nhạn kêu sương vọng khắc dài.